Xuyên Sách: Nữ Phụ Pháo Hôi Tìm Đường Sống - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-01-16 16:58:23
Lượt xem: 114

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật nàng nên hết một thì hơn, Văn Triển cứ hỏi từng câu một, chẳng ích gì, nhưng Lục Vân Sơ thật sự kể chuyện hai kiếp cho thế nào.

Nàng cần chuẩn tâm lý, Văn Triển liền yên lặng chờ đợi bên cạnh, kiên nhẫn.

"Ta... hai kiếp , đều từng về Văn phủ." Cuối cùng Lục Vân Sơ cũng lên tiếng.

sớm câu trả lời, nhưng chính miệng nàng , Văn Triển vẫn chút thất vọng. Có lẽ ích kỷ mong rằng dù là kiếp nào, họ cũng chút ràng buộc mới .

Những lời tiếp theo thật khó , nhưng chọn thẳng thắn, thì cứ cho rõ ràng: "Xin . Thực ... nhưng quên, chỉ lo chạy trốn, chỉ lo đổi kết cục của , từng về phủ một , mặc kệ một ..." Nàng hết câu, đây là khúc mắc lớn nhất trong lòng nàng.

Văn Triển đưa tay ôm nàng lòng, vỗ nhẹ lên lưng nàng, Lục Vân Sơ mới phát hiện đang .

Nàng dám ngẩng đầu: "Ta thật ngu dốt, trải qua hai kiếp, tai ương của chẳng tránh cái nào, đến kiếp thứ ba cũng là tình cờ, xuất phát từ lòng ." Nàng tự dằn vặt: "Kẻ như , nào đáng để yêu thương như ."

Những lời tự trách của nàng, từng câu từng chữ như d.a.o kiếm đ.â.m tim Văn Triển, thể lên tiếng ngắt lời nàng, liền nắm lấy vai nàng xoay nàng , buộc nàng thẳng .

Hắn lắc đầu, nghiêm túc lắc đầu, tỏ ý nàng tệ như lời nàng .

Lục Vân Sơ chỉ cần nghĩ đến hai kiếp chạy trốn bên ngoài, Văn Triển cô độc , nàng liền nghẹn thở.

Văn Triển còn cách nào khác, chỉ thể hôn lên mày nàng, hôn lên mắt nàng, cố gắng ngăn nàng tiếp tục .

Môi mềm, đặt lên xương mày, nhẹ nhàng như nước, ngứa.

Lục Vân Sơ chút ngại ngùng, rõ ràng là của nàng, mà Văn Triển an ủi nàng.

Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt

Nàng dùng khăn tay lau vội nước mắt, nín , : "Xin ."

Văn Triển thở dài, nắm tay nàng đặt lên n.g.ự.c .

Tư thế kỳ lạ, Lục Vân Sơ ngẩng đầu, khó hiểu .

Văn Triển cầm tay nàng xuống, lòng bàn tay: Nàng thế , đau lòng là .

Lục Vân Sơ gì nữa, mím chặt môi, vẻ mặt chút ngốc nghếch.

Trái tim Văn Triển vốn đang đau nhói bỗng tan chảy, nhịn , hôn lên má nàng.

Hắn : Chuyện hai kiếp , nàng thể kể cho ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-nu-phu-phao-hoi-tim-duong-song/chuong-166.html.]

Lục Vân Sơ do dự một chút, : "Được, nhưng cũng kể cho về quá khứ của , chúng trao đổi với ."

Văn Triển gật đầu.

Lục Vân Sơ tóm tắt đơn giản trải nghiệm hai kiếp, chẳng qua là chạy trốn và gãy chân, loại chuyện tốn tâm tư mà vẫn tránh phận quả thật khiến nàng thấy ngu ngốc, nàng thấy hổ, kể chi tiết.

Mỗi nàng nhắc đến chuyện gãy chân, lực nắm tay nàng của Văn Triển mạnh thêm một chút.

Nàng xong, Văn Triển cúi đầu, im lặng hồi lâu.

Đang lúc nàng bồn chồn lo lắng vì sự ngốc nghếch của , Văn Triển đột nhiên đưa tay chạm chân nàng.

Hắn từng trải qua nỗi đau gãy chân, nên hiểu rõ sự dày vò mà nó gây cho con .

Lục Vân Sơ theo bản năng rụt , Văn Triển liền thu tay về.

Hắn ngẩng đầu, Lục Vân Sơ thấy rõ nét mặt , chỉ thể cảm nhận tiếp tục lòng bàn tay nàng: Sau đó thì , xảy chuyện gì khiến nàng ?

Lục Vân Sơ ban nãy úp úp mở mở, lược bỏ nguyên nhân cái c.h.ế.t của .

Trái tim Văn Triển đều treo câu chuyện gãy chân mà nàng kể, hề suy nghĩ đến nguyên nhân nàng xuyên nữa, chỉ nghĩ là đến kỳ hạn hoặc đến một sự sắp đặt nào đó thì nàng sẽ .

Đã đến nước , Lục Vân Sơ cũng giấu , bèn : "Lần đầu tiên, phụ giao đấu với Văn Giác bại trận, hoảng loạn chạy trốn, một mũi tên xuyên tim, c.h.ế.t ở cửa thành Lạc Dương."

Vừa dứt lời, Văn Triển ngẩng phắt đầu lên, nàng đầy vẻ khó tin.

Lục Vân Sơ tưởng thấy quá ngốc, mặt , , tiếp tục : "Lần thứ hai, trốn tránh đủ kiểu, vẫn tránh khỏi, vòng vo tam quốc cuối cùng cũng đến Lạc Dương, vẫn một mũi tên—"

Hai chữ cuối kịp , mu bàn tay bỗng nhiên lạnh toát.

Lục Vân Sơ kinh ngạc sang, Văn Triển cúi đầu, những giọt nước mắt trong suốt lướt qua trung, một giọt rơi xuống mu bàn tay nàng.

"A Triển..." Nàng ngây .

Vai Văn Triển run nhẹ, thể thấy đang cố gắng kìm nén, nhưng dù , nước mắt vẫn ngừng rơi.

"A Triển?" Lục Vân Sơ .

Nàng cử động tay, Văn Triển giật tỉnh giấc, mới nhận giọt nước mắt rơi xuống mu bàn tay nàng.

Loading...