Thời gian trôi qua, Hứa Tư Văn dần trở thành một đứa trẻ bình thường. Một ngày đông, cả hai cha con bí mật tổ chức sinh nhật cho  (thực  là của nguyên chủ). Hứa Tuân tặng  một chiếc thẻ đen và ngỏ lời: "Lê Lê,  đang cố gắng  đổi, em  thể cho  một cơ hội ?"
 
 nghiêm túc từ chối: "   ,  và Trần Lê Lê là hai  khác . Người kết hôn với  là cô . Anh bây giờ  theo đuổi ,  chẳng  là ngoại tình ?   thể   thứ ba."
 
Mặt Hứa Tuân trắng bệch. Trước khi ,  hỏi: "Vậy em tên là gì?"
 
"Hạ Ảnh Diễm."
 
Sau chuyện đó, Hứa Tuân bắt đầu tìm kiếm bác sĩ tâm lý.   nghĩ  thực sự   đổi.    lầm.
 
Một ngày nọ,  uống một ly sữa  tỉnh dậy trong một phòng tư vấn. Trước mặt là một bác sĩ đang tiến hành thôi miên. Hứa Tuân  lừa . Hắn  dùng thôi miên để xóa sổ Hạ Ảnh Diễm, khiến  tin rằng  là Trần Lê Lê và  yêu .
 
"Hãy tỉnh dậy , Trần Lê Lê. Xin em hãy thử yêu ..."
 
Trong lúc mơ màng,   tiếng gõ cửa dồn dập và tiếng  của Hứa Tư Văn. "Ba ơi, mở cửa cho con!"
 
Thì ,  khi ngất ,   kịp gửi một tin nhắn cầu cứu từ chiếc đồng hồ thông minh. Hứa Tư Văn  dẫn cảnh sát đến.
 
Hứa Tuân  bắt. Hắn    tù vì  bệnh án tâm thần, nhưng  đưa  bệnh viện để điều trị bắt buộc.
 
Trước khi  chuyển ,  xin gặp   cuối. Trông  tiều tụy nhưng ánh mắt  trong trẻo lạ thường.
"Làm  em   tìm bác sĩ để thôi miên em?"
"Ánh mắt    luôn tràn đầy sự chiếm hữu."
Hắn : "Vậy em  cách nào thuyết phục  Tư Văn?"
"Trẻ con  tâm hồn trong sáng. Giữa  và ba nó, bé  hề do dự mà  về phía ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-nuoi-con-cuc-that-duoc-cai-luong-cao/chuong-7.html.]
Cuối buổi gặp, Hứa Tuân  giao  công ty và Hứa Tư Văn cho .  từ chối. Công ty   tự quản lý, dù là trong bệnh viện. Con  thì  sẽ chăm sóc.  đưa cho  thỏa thuận ly hôn.
 
Hắn sửa   tiền bồi thường từ 10 triệu lên 110 triệu. "Em 100 triệu, cô  10 triệu. Điều kiện là đừng  với Tư Văn chúng   ly hôn, và hãy chăm sóc  cho thằng bé."
 
 đồng ý và yêu cầu một vị trí trong công ty để học hỏi. Hắn sắp xếp cho   trợ lý của Tiểu Dương.
 
Lúc  rời ,   với theo: "Giúp   với Tư Văn một câu xin . Xin em hãy dạy nó, đừng giống như ."
 
Từ trong phòng vọng  tiếng nức nở kìm nén.   dám nán , rón rén rời . Kẻ đáng hận luôn  phần đáng thương, nhưng tương lai của Hứa Tư Văn vẫn còn vô vàn hy vọng.
 
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
Trong căn biệt thự rộng lớn, giờ chỉ còn   và Hứa Tư Văn. Thằng bé trưởng thành hơn chỉ  một đêm. Chúng  vẫn thường đến thăm Hứa Tuân. Hai cha con ít , nhưng giữa họ  một sự yên bình lặng lẽ.
 
Khi lên cấp hai, Tư Văn trở thành một học sinh xuất sắc. Một ngày,   ngang trường và  bạn bè gọi : "Phật tử kinh thành, tạm biệt nha!"
 
Trời ơi,   tốn bao công sức để gỡ cái mác  cho nó!
 
Hóa  các bạn trong lớp thấy   "khí chất thiền" nên gọi đùa.   cố gắng kéo thằng bé  lệch khỏi quỹ đạo của câu chuyện, nhưng  lẽ định mệnh vẫn sẽ tự điều chỉnh. Tuy nhiên,  tin rằng chỉ cần lệch  một chút, theo thời gian,  cách sẽ trở nên  lớn.
 
Khi Hứa Tư Văn học cấp ba, Hứa Tuân  xuất viện. Hắn  chuyển về sống cùng mà mua một căn biệt thự ngay cạnh. Chúng  vẫn thường xuyên gặp gỡ  những dịp lễ Tết, mối quan hệ dần trở nên nhẹ nhàng hơn.
 
Năm Tư Văn học lớp 12,  đột nhiên cảm thấy cơ thể vô cùng mệt mỏi, lúc nào cũng  ngủ.  ,  lẽ  sắp  rời .    chuyện cho Hứa Tuân,  xin nghỉ việc, cố gắng dành nhiều thời gian tỉnh táo nhất để ở bên Tư Văn.
 
"Em nghĩ  lẽ em chỉ sắp  trở về nơi em thuộc về thôi,   là cái c.h.ế.t ."  an ủi Hứa Tuân.
 
Sau kỳ thi đại học của Tư Văn, chúng   chơi cùng .  khuyến khích  nhóc  tụ tập với bạn bè, đừng để  hối tiếc.  và Hứa Tuân  theo bóng lưng cao lớn của   cùng một cô bạn gái xinh xắn.
"Cô bé đó tên gì?"
"Tưởng Vũ Giai."