Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:41:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không ... mới ăn cơm xong mà!” Diệp Vũ hai lên lầu, bất mãn bĩu môi. “Ngủ sớm dậy sớm cho sức khỏe.” Giọng Từ Mộc truyền đến.

 

Trở về phòng.

 

Từ Mộc tắm rửa qua loa, đó giường. Về những lời Diệp Đồng hôm nay, thể thẳng , nếu Diệp Đồng sẽ đoán Từ Mộc đang giấu diếm điều gì đó ở bên . Anh chỉ thể dùng hành động để chứng minh.

 

“Chồng, em tắm đây.” Diệp Đồng cúi đầu, ngượng ngùng bước phòng tắm.

 

Từ Mộc một giường.

 

Chờ đợi tin vui.

 

……

 

Diệp Đồng nắm chặt nắm đấm, thầm thề nhất định cho Từ Mộc một bài học. Cô cũng nữa, Từ Mộc dường như ngày càng mạnh hơn. Thôi bỏ , cứ ngủ . Để khỏi kéo dậy bản hòa tấu piano.

 

……

 

Sáng sớm hôm .

 

Từ Mộc dậy sớm, hôm nay còn chuyện quan trọng, thể chậm trễ. Trong lúc ăn sáng, kể cho Diệp Đồng và Diệp Vũ về chuyện . Nếu thuận lợi thì một, hai ngày. Nếu thuận lợi thì thể lâu hơn, để hai họ yên tâm.

 

Diệp Đồng nhẹ nhàng gật đầu, bảo Từ Mộc về sớm. Diệp Vũ thì siết chặt nắm tay nhỏ nhắn, trong lòng nảy một ý nghĩ, đó là cũng trở nên mạnh mẽ, giúp Từ Mộc gì đó.

 

Từ Mộc ăn xong, liền gửi tin nhắn cho Mạnh Uyển Ước . Sau đó đón cô. Hôm nay Mạnh Uyển Ước mặc đồ thể thao, đội mũ bóng chày, đeo ba lô. Với bộ dạng , cô là học sinh cấp ba cũng quá lời.

 

“Từ tổng.” Mạnh Uyển Ước ở ghế phụ lái, ôm ba lô : “Em đặc biệt mua nước và đồ ăn.”

 

“Không hổ là Uyển Ước, suy nghĩ thật chu đáo.” Từ Mộc .

 

Mạnh Uyển Ước khẽ đỏ mặt cúi đầu, cằm tựa ba lô.

 

【Độ hảo cảm +20】

 

Từ Mộc lái xe vòng qua khách sạn, đón Trần Huyền.

 

Trần Huyền như khi, xách theo túi dệt urê từ khách sạn năm . Lần trong túi của dường như thêm khá nhiều đồ, vẻ nặng hơn .

 

“Anh Mộc!” Trần Huyền chào một tiếng, hàng ghế .

 

Từ Mộc tò mò hỏi: “Trong túi của đựng gì nữa ?”

 

“Lần đựng khá nhiều, chủ yếu là nước và đồ ăn, với một vũ khí tiện tay.” Trần Huyền Từ Mộc giải thích.

 

“Hay là đổi cho một cái ba lô nhé, đeo cũng tiện hơn.” Từ Mộc túi dệt urê .

 

“Không cần, cái túi dùng quen , đựng nhiều hơn ba lô.” Trần Huyền lắc đầu.

 

Từ Mộc cũng nhiều, gửi tin nhắn cho Đới Tinh Lạc và Miêu Hòa, lái xe đến địa điểm . Mặc dù cần ba lô, nhưng đông , vẫn bộ một chút. Đi ngang qua một siêu thị nhỏ, tượng trưng mua một ba lô đầy đồ.

 

……

 

Đến làng Lê Hoa.

 

Từ Mộc kinh ngạc phát hiện, lượng xe cộ xung quanh dường như nhiều hơn hẳn. Trước đây Hạ Tư Hàn , ai tiết lộ tin tức, cũng là cố ý vô tình. Từ Mộc kinh ngạc phát hiện, mới một ngày đến, ít nhà trong làng Lê Hoa treo một tấm biển.

Mèo con Kute

 

Trên đó “Bãi đỗ xe tính phí.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-308.html.]

 

Từ Mộc suy nghĩ một chút, vẫn quyết định tìm một chỗ trả phí. Rất nhiều kẻ thù của bây giờ đều nhận xe của .

 

“Bao nhiêu tiền?” Từ Mộc dừng xe mặt một ông lão.

 

“Một giờ một tệ.” Ông lão hút tẩu t.h.u.ố.c , “ cho xe đậu trong sân nhà , tuyệt đối sẽ trầy xước.”

 

đưa ông năm trăm tệ, bao trọn sân nhà ông, chỉ đậu một xe của thôi.” Từ Mộc lái xe sân, “Ba ngày , nếu về, mỗi ngày thêm một trăm, khi đến lấy xe sẽ đưa ông.”

 

“Được! Ông chủ, khi , sẽ khóa cửa nhà , đừng là trầy xước, còn cho khác thấy nữa.” Ông lão mừng rỡ, là một nông dân già trong làng, lương hưu hàng tháng của ông chỉ hơn hai trăm tệ. Thấy những khác trong làng bắt đầu thu phí, ông cũng học theo dựng một tấm biển, ngờ kiếm nhiều như .

 

Từ Mộc chính là hiệu quả , đậu xe trong sân nhà ông . Sau khi chuyển tiền, và hai bên cạnh rời . Anh liên hệ với Đới Tinh Lạc và Miêu Hòa, họ cũng sắp đến nơi.

 

Không lâu , một mỹ nhân mang phong thái cổ điển, mặc Hán phục, cài trâm, xuất hiện ở đằng xa. Hôm nay Đới Tinh Lạc, bên hông còn đeo một thanh trường kiếm. Từ một cô gái cổ phong yếu mềm ban đầu, cô biến thành một nữ hiệp.

 

Đới Tinh Lạc đến chỗ Từ Mộc, lạnh nhạt liếc Mạnh Uyển Ước, “Biết cô đến, em gái đến .” Lần sinh nhật nhà Nam Cung , Đới Tinh Lạc phát hiện Mạnh Uyển Ước là một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ. Thực lực thể xem thường.

 

Xem , những gì Phùng Nguyệt đây là thật, tất cả những thích Từ Mộc đều là thường, còn cả cao thủ. Cô dùng vũ lực ép buộc, dễ dàng chút nào, đúng là cần đồng đội.

 

Tuy nhiên, Đới Tinh Lạc tự tin. Ngoài Phùng Nguyệt , cô còn một đồng đội mạnh mẽ khác. Đó chính là Từ Thủ.

 

Chỉ cần để Từ Thủ ba ba, công nhận là con dâu, thì địa vị của cô, tự nhiên cần nhiều.

 

“Chúng thêm phương thức liên lạc , nếu đến, sẽ nhắn tin cho cô, đến lúc đó cô đừng đến nữa.” Mạnh Uyển Ước lạnh lùng Đới Tinh Lạc.

 

“Xin , thêm lạ, phương thức liên lạc của chỉ nhà, ví dụ như trai .” Đới Tinh Lạc tủm tỉm khoác tay Từ Mộc.

 

Từ Mộc ho khan vài tiếng đầy ngượng ngùng, “Tinh Lạc, đông , chú ý chút.”

 

“Ôi, em đương nhiên mà, em thú vị bằng các em gái khác, nên trong lòng trai rốt cuộc vẫn em.” Đới Tinh Lạc buông Từ Mộc , vẻ mặt đầy ai oán.

 

“Cô bình thường .” Từ Mộc xong, ngượng ngùng Trần Huyền.

 

Trần Huyền thì vẻ mặt nặng nề, đúng là phụ nữ nhiều thì , cảm giác đau cả đầu. May mà chỉ thích một sư tỷ. Dù Từ Mộc cũng nhiều phụ nữ, chi bằng đưa hết những vị hôn thê mà gặp cho . Anh thêm vài bớt vài cũng chênh lệch là bao.

 

“Từ Mộc!”

 

Ngay lúc , từ chiếc xe Wuling Hongguang ở đằng xa, Miêu Hòa nhảy xuống từ trong xe. Cô vẫn mặc quần jean ngắn, đôi chân dài thẳng tắp quần tất đen, phản chiếu ánh sáng nhè nhẹ ánh nắng ban mai. Áo sơ mi màu xanh nhạt, mái tóc dài màu bạc che một bên mắt. Điều đáng ngạc nhiên là hôm nay cô vẽ giọt lệ đen con mắt lộ . Miêu Hòa một tay đeo ba lô, về phía .

 

“Anh trai bây giờ ngay cả giải thích cũng ? Thôi , nhiều ngược khiến em gái trở nên so đo tính toán.” Đới Tinh Lạc Miêu Hòa đang tới, một tay đặt lên chuôi kiếm, sắc mặt càng thêm âm trầm.

 

“Ồ, quên giới thiệu, đây là Miêu Hòa.” Từ Mộc , “Địa điểm di tích cổ xưa , chính là do cô tìm .”

 

“Chúng xuất phát .” Miêu Hòa sớm thể chờ đợi nữa .

 

Từ Mộc gật đầu, khi mấy đến địa điểm, quên Đới Tinh Lạc, “Tinh Lạc, cô ba lô ?”

 

Tại đây Từ Mộc, Mạnh Uyển Ước, và Miêu Hòa đều đeo ba lô. Trần Huyền thì vác túi dệt urê. Duy chỉ Đới Tinh Lạc bên hông, chỉ đeo một thanh trường kiếm.

 

“Không trai ?” Đới Tinh Lạc như hoa đào nở rộ, “Hay là, trai chia sẻ với em gái?”

 

“Chắc chắn chia sẻ.” Từ Mộc , đột nhiên về phía xa, cảm nhận của phát hiện ở đằng xa.

 

Cứ thế lẽ sẽ chạm mặt, Từ Mộc do dự một chút, cũng lên tiếng. Lực chiến bên phía họ yếu, cần sợ hãi những . Mấy lật qua sườn đồi xa xa, liền thấy mấy phía .

 

Đới Tinh Lạc về phía xa, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo thấu xương. Mấy phía lúc cũng ngẩng đầu lên. Trong đó một phụ nữ tóc dài lộ vẻ chế giễu, “ thấy ai đây? Không là Tinh Lạc sư ?”

 

 

Loading...