Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:41:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Huyền đến đây, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng, y từ trong túi vải bố lấy một thanh d.a.o phay và một sợi dây thừng. Y dùng dây thừng buộc chặt miệng túi vải bố . Kế đó, y buộc túi vải bố lưng, khoác áo choàng đen lên . Lúc , Trần Huyền trông cồng kềnh, như một lão già gù lưng.

 

“Lão Trần, chuyện gì ?” Từ Mộc Trần Huyền hỏi.

 

“Mộc ca, từ lúc tiến đến giờ, đều , thấy áy náy, để .” Trần Huyền tay cầm d.a.o phay, kẻ áo đen ở xa, phóng nhảy vút lên.

 

Y theo các trụ đá phía , liên tục nhảy vọt. Cuối cùng đến vị trí trung tâm, trụ đá tròn lớn nhất . Trụ đá đường kính chừng mười trượng, kẻ áo đen đang khoanh chân giữa.

 

“Tiền bối hảo.” Trần Huyền vén mũ áo choàng đen xuống, cúi hành lễ với kẻ áo đen.

 

Toàn kẻ áo đen đều bao bọc kín mít, chỉ lộ một đôi mắt vô thần. Trần Huyền định thần kỹ, phát hiện mắt của y màu đỏ sẫm. Kẻ áo đen nắm lấy thanh trường kiếm đen bên cạnh, dậy từ trụ đá. Y lời nào, một kiếm vung thẳng về phía Trần Huyền.

 

Rầm!

 

Không khí xung quanh nổ vang, một đạo kiếm khí màu vàng, dài chừng mười trượng, lập tức ập đến Trần Huyền. Trần Huyền thấy đạo kiếm khí vàng , liền ngửa né tránh. Công kích phóng mang theo màu sắc của linh khí, chứng tỏ kẻ đạt cảnh giới Thần Thông.

 

Xoạt!

 

Trong lúc Trần Huyền ngửa , kẻ áo đen xuất hiện mặt y, một kiếm c.h.é.m . Trần Huyền lộn một vòng mặt đất, thanh trường kiếm đang áp sát, thanh d.a.o phay trong tay y dùng sức vung .

 

Rắc!

 

Trường kiếm và d.a.o phay giao , lập tức tóe lửa.

 

“Mộc ca! Huynh !” Trần Huyền lớn tiếng gọi Từ Mộc.

 

“Lão Trần, thể bỏ !” Từ Mộc lúc cũng đang đạp lên trụ đá, tiến gần về phía đó.

 

“Yên tâm, cách rời !” Trần Huyền gọi lớn Từ Mộc.

 

“Vậy rút đây.” Từ Mộc cũng do dự quá lâu, Trần Huyền dù cũng là nam chính, ắt hẳn chỗ dựa nên mới dám . Đã , nếu chiến đấu ở đây, Từ Mộc chắc chắn cho y cơ hội.

 

Kẻ áo đen phát hiện Từ Mộc nhảy qua khỏi , liền lập tức đuổi theo ngăn cản. hình Trần Huyền thoáng chốc xuất hiện Từ Mộc, cản kẻ áo đen, “Đối thủ của ngươi là !”

 

Từ Mộc đầu Trần Huyền một cái, tiếp tục đạp lên các trụ đá, nhảy sâu hơn bên trong.

 

Cuối cùng, xuyên qua khu vực trụ đá, Từ Mộc đến một con đường rộng hơn ba trượng. Lần , y chỉ đầy một trăm trượng thì đến đích. Phía một cánh cổng đá, đó điêu khắc hình đôi cánh.

 

Từ Mộc phát hiện cánh cổng đá hé mở một khe hở, liền tiếp tục sâu bên trong. Vừa mới đến đây, y phát hiện cổ tay xuất hiện một vòng sáng. Bên trong vòng sáng còn một ký hiệu kỳ lạ. Y đưa tay chạm , phát hiện vòng sáng thể chạm . Y thậm chí còn thể tháo vòng sáng .

 

Nhìn quanh bốn phía, Từ Mộc đang ở trong một thế giới cát vàng, xung quanh nhiều kiến trúc đá. Chúng sừng sững cát vàng, những kiến trúc dày đặc, cách chừng hai ba trượng là một cái.

 

“Di tích thượng cổ quả nhiên lợi hại.” Từ Mộc , từ một kiến trúc đá bên cạnh bỗng nhiên bay hai con bươm bướm, “Miêu Hòa! Nàng gì?”

 

Nghe thấy giọng quen thuộc, hai con bươm bướm mới lập tức giảm tốc độ. Chúng bay một vòng, trở về trong kiến trúc. lúc , Miêu Hòa từ bên trong bước .

 

“Huynh quả nhiên thâm tàng bất lộ, cứ nghĩ bảo vệ , ngờ đến đây .” Từ Mộc Miêu Hòa mặt chất vấn, “Hay là, nàng căn bản là Miêu Hòa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-316.html.]

 

“Ta đương nhiên là Miêu Hòa, chỉ là thấy trận pháp ở đây, cách đường tắt.” Miêu Hòa lúc đang chằm chằm vòng sáng cổ tay Từ Mộc.

 

“Nàng trận pháp ở đây?” Từ Mộc hỏi.

 

“Bởi vì… thể .” Miêu Hòa lắc đầu, “Huynh chỉ cần , chúng là cùng một phe, chắc chắn sẽ điều bất lợi cho .”

 

lúc , mặt đất xung quanh bắt đầu rung chuyển. Miêu Hòa thấy , liền lập tức bước lên nắm lấy Từ Mộc, chạy một kiến trúc đá bên cạnh.

 

Chưa đầy vài giây , một tráng hán mặc áo giáp đen, từ trung hạ xuống, thổi tung một trận cát vàng. Từ Mộc tráng hán , phát hiện y mái tóc bạc dài, đôi mắt đỏ. Lúc , y tay cầm cự phủ, quan sát xung quanh, đó chậm rãi rời .

 

“Vừa … là tình huống gì?” Sắc mặt Từ Mộc đầy ngưng trọng.

 

“Thủ vệ lăng mộ.” Miêu Hòa giải thích, “Trong tình huống bình thường, đa di tích thượng cổ đều là tông môn diệt, nhưng đây, là lăng mộ.”

 

“Ta hỏi chuyện đó!” Từ Mộc chỉ hướng tráng hán rời , “Trong cơ thể y, nhiều cổ.”

 

“Huynh… ?” Miêu Hòa đến đây, trong mắt đầy vẻ khó tin.

 

“Miêu Hòa, nàng đây là lăng mộ, nàng cũng trận pháp ở đây, nàng và y đều cổ trong , hơn nữa cả hai đều mái tóc bạc.” Từ Mộc đến đây, sắc mặt dần trở nên âm trầm, “Ta cho nàng một cơ hội giải thích.”

 

“Ta…” Miêu Hòa lúc nắm chặt tay, lắc đầu mạnh, “Từ Mộc! Đừng hỏi nữa! Ta !”

 

“Nàng nghĩ ? Vậy sẽ một chữ, Cửu!” Từ Mộc Miêu Hòa, “Ta cho nàng cơ hội cuối cùng, nếu nàng , sự hợp tác của chúng sẽ chấm dứt.”

 

Miêu Hòa thấy chữ “Cửu” mà Từ Mộc , đôi mắt trợn tròn. Nàng lùi vài bước, mặt đầy vẻ khó tin, “Từ Mộc, , !”

 

Từ Mộc , nàng chờ đợi lời tiếp theo.

 

Miêu Hòa gì, mà vén mái tóc bạc che mắt lên, đưa tay véo mắt nàng. Sau đó, nàng lấy một con ngươi giả màu đen. Và lúc , một bên mắt của nàng chuyển sang màu đỏ, con ngươi bên trong là màu đỏ sẫm gần như đen.

 

, Cửu Lê Tộc.” Miêu Hòa thản nhiên , đó nàng chỉ con mắt lộ , “Con ngươi giả , cần tháo chứ?”

 

“Không cần. Thì mái tóc bạc của nàng là bẩm sinh, trách phát hiện lông mi của nàng cũng màu bạc.” Từ Mộc tựa vách đá bên cạnh, nở một nụ , “Lúc đó còn , liệu những sợi lông khác nàng cũng màu .”

 

“Huynh sợ trông như ?” Miêu Hòa đầy nghi hoặc, “Năm xưa khi còn nhỏ bỏ nhà , những đều là quỷ, còn dùng đá ném .”

 

“Cửu Lê Tộc cũng coi là một trong những tổ tiên của Long Quốc chúng , ít Long Quốc, hẳn đều mang trong huyết mạch Cửu Lê Tộc ít nhiều chứ?” Từ Mộc rõ tình tiết giữa và cuối truyện.

 

Thế nên đây khi về cảnh giới cho Từ Ngưng Băng, y nghĩ đến những kẻ nửa nửa yêu . Thời thượng cổ, vùng đất Long Quốc ba bộ lạc cường đại. Thủ lĩnh của họ lượt là Hoàng Đế, Viêm Đế, Xi Vưu. Hoàng Đế và Viêm Đế liên thủ, đ.á.n.h bại Xi Vưu, kiến lập nền văn minh Long Quốc. Người Long Quốc còn gọi là hậu duệ Viêm Hoàng.

 

khi đ.á.n.h bại Xi Vưu, Hoàng Đế và Viêm Đế cũng từng giao chiến, gọi là trận chiến Phản Tuyền. Trận chiến vô cùng ác liệt, thương vong t.h.ả.m trọng, cuối cùng Viêm Đế đại bại, hai bộ lạc lớn hợp nhất. Hoàng Đế tôn trọng Viêm Đế, gọi bộ lạc của cả hai là Viêm Hoàng, chữ Viêm .

Mèo con Kute

 

Thế nhưng đối với Xi Vưu, Hoàng Đế cách khác. Y phân thây Xi Vưu, chôn cất ở những nơi khác , khiến y thủ dị xứ. Có nhiều truyền thuyết về Xi Vưu, nhưng phần lớn hình tượng con . Đầu đội sừng, lưng đôi cánh, hai mắt đỏ rực, da thịt như sắt.

 

Trong cốt truyện, lý do Hoàng Đế chấp nhận Viêm Đế, phân thây Xi Vưu. Nguyên nhân cốt lõi nhất là, Cửu Lê Tộc do Xi Vưu dẫn dắt, cùng với Viêm Hoàng tộc, cùng một chủng loài. Nói cách khác, trong mắt bộ tộc Viêm Hoàng, Cửu Lê Tộc thuộc về dị tộc.

 

 

Loading...