Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 329
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:42:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Mộc lúc nhắm nghiền hai mắt, nhưng thông qua cảm giác, phát hiện Đái Tinh Lạc tháo dây lưng hán phục. Chàng lập tức nín thở, tình hình chút chẳng lành.
“Ca ca…”
Đái Tinh Lạc từng chút một xích gần Từ Mộc, cuối cùng chui lòng . Nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay Từ Mộc, đặt lên .
Từ Mộc thể cứng đờ, Đái Tinh Lạc rốt cuộc chuyện gì? Chẳng lẽ là mơ thấy Xuân Dạ Thảo ?
Ngay khi Từ Mộc đang luống cuống , Đái Tinh Lạc đột nhiên vươn tay , nhéo một cái cánh tay Mạnh Uyển Ước.
Mạnh Uyển Ước đột ngột mở mắt, khi nàng thấy Đái Tinh Lạc lúc đang ở trong lòng Từ Mộc, mà tay Từ Mộc, còn đang phần thịt thừa nàng. Nàng bỗng chốc bật dậy. Nàng nắm lấy cánh tay Từ Mộc, định rút tay .
“Ôi chao! Ca ca thật là! Muội còn mặt mũi nào gặp khác nữa !” Giọng Đái Tinh Lạc đột nhiên cao thêm vài phần, mặt đầy vẻ e thẹn cúi đầu xuống. Nàng lúc ôm lấy ngực, dáng vẻ yếu ớt đáng yêu khiến khác che chở, “Muội còn gả đây?”
Từ Mộc thầm mắng một tiếng trong lòng, Đái Tinh Lạc , giọng cao như , hiển nhiên là đ.á.n.h thức dậy. , nàng vĩnh viễn thể gọi một giả vờ ngủ dậy .
Từ Mộc lật , về phía Mạnh Uyển Ước, suốt quá trình hề mở mắt.
“Ca ca! Huynh chịu trách nhiệm! Chịu trách nhiệm!” Đái Tinh Lạc phát hiện Từ Mộc vẫn tỉnh, liền dùng hai tay lay Từ Mộc.
“Rượu ngon, rượu ngon! Ta say!” Từ Mộc gạt tay Đái Tinh Lạc , tiếp tục giả vờ ngủ.
“Đừng phiền Từ tổng ngủ.” Mạnh Uyển Ước thấy , chủ động giữa Đái Tinh Lạc và Từ Mộc, nàng lúc đối mặt Đái Tinh Lạc, hung tợn trừng mắt nàng .
Đái Tinh Lạc định dậy, sang phía Từ Mộc, thì Mạnh Uyển Ước ôm chặt cứng.
…
Từ Mộc mở mắt, lấy điện thoại xem, bây giờ là bảy giờ sáng. Hôm qua lúc rạng sáng, tỉnh dậy. đó, ngủ .
Chàng đầu sang hai bên cạnh, phát hiện họ đang ôm , mái tóc dài của mỗi đều đan xen . Trông như đôi tỷ thiết, suýt nữa thì hôn .
Từ Mộc thấy khung cảnh , cảm thấy một chút mỹ cảm. Chàng lập tức lấy điện thoại , chụp ảnh hai .
Mèo con Kute
Chàng thông qua cảm giác một cái, phát hiện Trần Huyền ở ngay phòng bên cạnh, thế là chuẩn sang đó. Chàng xuống giường, Đái Tinh Lạc và Mạnh Uyển Ước liền thấy động tĩnh, cùng mở mắt.
“Chết tiệt!” Đái Tinh Lạc phát hiện suýt chút nữa hôn Mạnh Uyển Ước, lập tức vươn tay đẩy .
Mạnh Uyển Ước cũng cùng suy nghĩ. Hôm qua nàng mơ, rõ ràng là ôm Từ Mộc mà ngủ, cảm giác ấm áp mềm mại vô cùng. Sao mắt , là Đái Tinh Lạc mà nàng ghét nhất.
Từ Mộc lấy điện thoại , gửi bức ảnh chụp cho điện thoại của cả hai. Sau đó liền rời phòng, gõ cửa phòng bên cạnh.
Chẳng mấy chốc, Trần Huyền mở cửa phòng, “Mục ca, hôm qua chúng uống quá mạnh, sư phụ và các vị uống rượu, đều dùng vò rượu nhỏ.”
“Ha ha, khiêm tốn một chút, nhưng món quả thực mạnh.” Từ Mộc dứt lời, Đái Tinh Lạc và Mạnh Uyển Ước từ trong phòng bước .
“Ca ca, gửi cái gì lộn xộn .” Đái Tinh Lạc mặt đầy khó chịu.
“ , ghê tởm c.h.ế.t .” Mạnh Uyển Ước cũng gật đầu theo.
“Được , về nhà thôi, sớm chút nắm giữ công pháp.” Từ Mộc mỉm với hai .
“Ca ca, đầu còn đau ?” Đái Tinh Lạc quan tâm hỏi.
“Đầu đau, cánh tay đau.” Từ Mộc lắc lắc hai cánh tay.
Đái Tinh Lạc và Mạnh Uyển Ước liếc , chẳng lẽ là do hôm qua các nàng kéo?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-329.html.]
…
Vài phân biệt đường ai nấy . Đái Tinh Lạc lái xe đến Dương thị, Từ Mộc thì lái xe đưa Mạnh Uyển Ước và Trần Huyền trở về Giang thị. Chàng để Mạnh Uyển Ước xuống cổng tiểu khu của nàng, đưa Trần Huyền dạo quanh Giang thị.
“Mục ca, Miêu Hòa , hẳn là Cửu Lê Tộc ?” Trần Huyền ở ghế xe, đột nhiên nghiêm túc hỏi.
“Ngươi ?” Từ Mộc cũng quá kinh ngạc.
“Sư phụ từng , Cửu Lê Tộc tóc bạc mắt đỏ, nàng tuy mắt đỏ, nhưng tóc màu bạc, hơn nữa am hiểu Cửu Lê Tộc đến .” Trần Huyền bình tĩnh .
“Ngươi sai, nàng là Cửu Lê Tộc, về chủng tộc , ngươi còn gì nữa ?” Từ Mộc tò mò hỏi.
“Sư phụ bọn họ thuộc dị tộc, trời sinh vì chiến đấu mà tồn tại, hầu như mỗi đều thể vượt cấp chiến đấu, may mà nhân bọn họ ít, nếu sẽ là họa lớn trong lòng chúng .” Trần Huyền tiếp, “Chiến đấu của bọn họ, chủ yếu chia Vu thuật và Chủ binh, Vu thuật đa là dùng Cổ và Trận pháp, Chủ binh trắng chính là chiến sĩ.”
Từ Mộc thầm gật đầu, gần giống với những gì ghi chép trong cốt truyện, “Lão Trần, ngươi tiếp theo chuẩn ?”
“Mục đích xuống núi chỉ hai, thoái hôn và tìm sư tỷ .” Trần Huyền dừng một chút, Từ Mộc ở ghế , “Mục ca, giấu , theo thật sự quá thú vị, nhưng ngại cứ mãi phiền.”
“Có gì mà ngại chứ?” Từ Mộc thông qua gương chiếu hậu, Trần Huyền, “Hay là ngươi cứ ở Giang thị , những vị hôn thê còn và sư tỷ của ngươi, chúng cùng tìm.”
“Được! Vậy sẽ khách khí nữa.” Trần Huyền liên tục gật đầu.
Từ Mộc thật sự cảm thấy Trần Huyền , vẫn tệ. Hắn thích sư tỷ của như , Từ Mộc liền giúp tìm, để hữu tình nhân cuối cùng thành quyến thuộc.
“ , ông nội của Khương Huệ Huệ, gần đây tổ chức tỷ võ chiêu cho nàng .” Từ Mộc đột nhiên nhớ chuyện , liền mở miệng .
“Mục ca, thể giả vờ nữa nhỉ? Với thực lực của , chẳng dễ dàng xử lý ?” Trần Huyền hỏi.
“Ngươi đừng thấy vạm vỡ, yếu đuối, chiến đấu , đa đều là ngươi cản phía , mới thể đ.á.n.h lén.” Từ Mộc khẽ lắc đầu, “Đối mặt chiến đấu, cũng chỉ hiểu chút ít.”
“Dù cũng thấy chắc chắn sẽ thắng.” Trần Huyền vẻ mặt nghiêm túc.
Từ Mộc đưa Trần Huyền đến khách sạn, liền lái xe rời , khi với Trần Huyền, mấy ngày nay sẽ tìm cho một căn nhà.
Trở về nhà. Từ Mộc phát hiện Diệp Đồng, Diệp Vũ, cùng Phùng Nguyệt, đều đang ở nhà.
“Ca ca rể!” Diệp Vũ thấy Từ Mộc, lập tức từ ghế sô pha nhảy xuống, lao về phía .
【Điểm thiện cảm +20】
【Điểm thiện cảm +20】
Trên đỉnh đầu Diệp Đồng lúc , cũng hiện lên thiện cảm, nàng cũng mà bước về phía Từ Mộc. Nàng cũng nữa. Hai ngày gặp Từ Mộc, trong lòng nhớ nhung vô cùng. Tính Từ Mộc hai đêm ngủ cùng nàng, rõ ràng khi Từ Mộc ở đây, nàng còn mong tìm khác. Thế nhưng khi mặt, nàng luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, cho dù ngủ cùng Diệp Vũ, cũng thể xoa dịu. Nàng cuối cùng cũng hiểu , thể rời xa nam nhân .
“Hành động , chứ?” Diệp Đồng quan tâm hỏi.
“Chẳng vẫn ?” Từ Mộc xoa đầu Diệp Vũ, xoa tóc nàng thành tổ chim, Diệp Đồng .
“Ca ca rể! Huynh gì ?” Diệp Vũ lùi vài bước, chỉnh kiểu tóc.
“Chúng hiện giờ địch nhân quá nhiều, cần trở nên mạnh mẽ hơn, lịch luyện .” Từ Mộc đến đây, đột nhiên nhớ tới công pháp trong đầu, đến bây giờ vẫn nghiên cứu. Dù cũng là công pháp thời Đường, chừng thất truyền từ lâu .
“ , hôm qua gọi điện cho .” Diệp Đồng đột nhiên .
“Diệp Thần.” Từ Mộc mắt khẽ híp .