Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 451

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:50:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Mộc biểu cảm đột nhiên biến đổi, nhưng ngay lập tức khôi phục bình thường. Chàng đầu : “Sao ? Còn chuyện gì ?”

 

“Từ Mộc, thật sự chút chuyện, nhưng riêng với .” Phục Tẫn Vũ vén mái tóc dài, lộ gò má tinh xảo.

 

Hồng Ngọc , liền bước về phía Trần Huyền, “Chúng ngoài , đợi ở bên ngoài.”

 

Trần Huyền vác túi dệt lưng, Từ Mộc.

 

Từ Mộc do dự, gật đầu với Trần Huyền. Sức mạnh cơ thể của lớn hơn Phục Tẫn Vũ, nàng giải quyết trong thời gian ngắn là điều thể. Dù thì chỉ cách Trần Huyền một cánh cửa, nếu nàng thực sự dám tay với , Từ Mộc thể dễ dàng xông ngoài.

 

Trần Huyền thấy Từ Mộc gật đầu, liền cùng Hồng Ngọc rời . Cánh cửa sân lúc cũng đóng .

 

Mèo con Kute

“Còn chuyện gì?”

 

Từ Mộc đầu , Phục Tẫn Vũ , “Nàng cần cảm ơn quá nhiều, nàng đồng ý với mười chuyện .”

 

“Ta một ưu điểm, đó là thù tất báo, ân tất đền. Ta giúp nàng cứu công nhân vệ sinh, nàng giúp trị liệu, xem như bù đắp .”

 

Phục Tẫn Vũ tiếp tục , “Ta lấy thiên tài địa bảo, giúp chúng, đồng ý với mười chuyện, cái cũng xem như bù đắp . ở trong ngục, tay với , bắt ăn thứ ăn, cái tính đây?”

 

“Ta đại tỷ, nàng quá đáng đó! Thứ cho nàng ăn là thiên tài địa bảo, là để giải độc!” Từ Mộc chút bất lực, “Còn việc dùng Thiên Niên Sát với nàng, đó là vì chúng đang giao đấu, trúng chiêu là điều khó tránh khỏi.”

 

“Chàng bớt nhảm ! Ta lớn đến chừng , từng chịu sự sỉ nhục như !” Phục Tẫn Vũ chỉ vòi nước bên cạnh, “Uống hai ngụm nước súc miệng của , để dùng gậy cho một Thiên Niên Sát, chuyện tạm thời cho qua. Chàng chỉ cơ hội thôi, nếu đồng ý, chỉ sẽ chịu hình phạt nghiêm khắc hơn!”

 

Ban đầu, ý định của Phục Tẫn Vũ là, đợi Từ Mộc chữa khỏi cho xong, liền trực tiếp bắt giam và tra tấn một phen. Từ Mộc để thành lời hứa, đích cầu xin, lấy hai loại thiên tài địa bảo cấp tám để giúp nàng trị thương. Nàng ngược tiện tay nữa.

 

như nàng , nàng yêu ghét phân minh. Vì Từ Mộc đối xử với nàng tệ, nàng cũng sẽ quá đáng với Từ Mộc. mối thù , nàng nhất định trả , nếu trong lòng sẽ thoải mái.

 

“Phục Tẫn Vũ, lầm nàng . Nàng công bằng chút nào. Ta cứu mạng nàng, chỉ riêng việc thôi cũng đủ để bù đắp tất cả .” Từ Mộc chỉ Phục Tẫn Vũ , “Nàng nhất đừng ép .”

 

Phục Tẫn Vũ nheo mắt , chỉ thể thấy màu đen trong kẽ mắt, “Ta cứ ép đấy, thể ?”

 

“Nàng hứa với mười chuyện, bây giờ nàng thực hiện chuyện thứ nhất. Từ bây giờ cho đến khi nàng già chết, đều tay với .” Từ Mộc Phục Tẫn Vũ . Dù ban đầu định để Phục Tẫn Vũ đồng ý năm chuyện. Bây giờ thành mười chuyện, dùng vài cái cũng coi là lãng phí.

 

“Chàng…”

 

“Sao? Muốn thất hứa ? Nàng đường đường là Nữ Đế…” Từ Mộc đang , đột nhiên ngậm miệng , nhất thời lỡ lời, hớ .

 

“Chàng… phận của ?” Phục Tẫn Vũ trầm giọng hỏi.

 

“Ban đầu , nhưng công nhân vệ sinh điều tra nàng, nên mới .” Từ Mộc lúc cũng trở nên cảnh giác, chuẩn tùy thời bỏ trốn.

 

【Độ hảo cảm +5】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-451.html.]

 

“Cái gì?” Từ Mộc chút ngây , tình huống gì ?

 

Ban đầu còn nghĩ đối phương lẽ sẽ g.i.ế.c diệt khẩu, tăng độ hảo cảm chứ.

 

“Chàng… phận của , vì còn đến cứu ?” Phục Tẫn Vũ hiểu vì , trong lòng dâng lên một tia cảm động. Ban đầu nàng còn lo lắng, nếu Từ Mộc phận của , sẽ chữa trị, mà sẽ tay với nàng. Thế nhưng, đối phương những tay, ngược còn cầu xin khác lấy thiên tài địa bảo, giúp nàng trị liệu.

 

“Bởi vì hứa sẽ cứu nàng, là một giữ lời.” Từ Mộc Phục Tẫn Vũ .

 

Phục Tẫn Vũ đến mặt Từ Mộc, một cước đá m.ô.n.g , “Được , hôm nay vui, chuyện sỉ nhục coi như bỏ qua, thể .”

 

“Phục Tẫn Vũ! Nàng thất hứa, nãy còn tay với mà.” Dù cú đá chẳng khác gì chạm nhẹ, Từ Mộc vẫn .

 

“Ta tay , chân mà.” Phục Tẫn Vũ khoanh tay, đặt cánh tay luồng Lôi Đình, nhàn nhạt , “Trước khi đổi ý, nhất nên biến mất nhanh .”

 

“Nhớ kỹ nàng còn nợ chín chuyện nữa.” Từ Mộc bây giờ đại khái hiểu rõ con của Phục Tẫn Vũ, ít nhất là hơn nhiều so với những gì tưởng tượng. Trước đây, còn sợ đối phương thất hứa, lấy oán báo ân. Sau khi chữa khỏi cho nàng, sẽ tay với , bây giờ xem nghĩ quá nhiều .

 

Từ Mộc , chuẩn về phía cổng lớn, thì cánh cổng tự mở . Đứng ở đó là Trần Huyền và Hồng Ngọc, mà là hai trung niên đeo kính râm. Người trung niên dẫn đầu mái tóc đen dài, mặc áo khoác đen. Phía y là một lão giả mặc giáp da, tóc bạc trắng.

 

“Nữ Đế…” Hồng Ngọc lúc sắc mặt tái nhợt, cúi đầu cửa.

 

“Nhị thúc? Sao thúc đến đây?” Phục Tẫn Vũ trung niên mặc áo khoác mặt, bình thản hỏi.

 

“Tẫn Vũ, con thương, đặc biệt chạy đến xem , nghiêm trọng chứ?” Người trung niên tháo kính râm , đôi mắt y cũng giống Phục Tẫn Vũ. hình dáng đôi mắt nhỏ, khóe mắt ít vết chân chim.

 

Từ Mộc lúc thông qua Thần Chi Nhãn, kiểm tra trung niên mắt.

 

Tên: Phục Thừa

 

Nhân vật: Thiên Yêu Tộc Nhiếp Chính Vương

 

Độ hảo cảm: -10

 

Cấp độ Thiên Mệnh: 3 (Cấp tối đa 10)

 

Từ Mộc thấy thông tin , biểu cảm của Phục Tẫn Vũ lúc , liền đoán đại khái. Nữ Đế là Phục Tẫn Vũ, còn Phục Thừa mắt là nhị thúc của nàng . Giữa hai bên, chắc chắn chuyện gì khác. Hắn hiểu độ hảo cảm của y đối với , nhiều dị tộc đối với hậu nhân Viêm Hoàng đều sự thù địch bẩm sinh.

 

“Nhị thúc quả nhiên thần thông quảng đại! Sao thúc con thương? Ai với thúc?” Phục Tẫn Vũ Phục Thừa hỏi. Về chuyện nàng thương, ngoại trừ Hồng Ngọc bên ngoài, nàng cho bất kỳ ai. những hầu ẩn nấp gần đó, lẽ cũng thể điều gì đó. Nàng cũng chắc chắn rốt cuộc là ai tiết lộ tin tức, nhưng thể khẳng định rằng, trong những tâm phúc bên cạnh nàng, tai mắt của Phục Thừa.

 

“Đương nhiên là của con, nhưng con đừng bận tâm, thuộc hạ của con chỉ là lo lắng cho con thôi, bên cũng mang theo một ít đan dược.” Phục Thừa đến mặt Phục Tẫn Vũ, “Con thương ở ? Ta còn cách kê đơn thuốc.”

 

“Nhị thúc, đa tạ sự quan tâm của thúc, con chỉ là một ít vết thương ngoài da thôi, bây giờ hồi phục gần như .” Phục Tẫn Vũ nở nụ nhạt, “Nói cũng thật trùng hợp, con đang định trở về tộc chúng , giờ thúc đến , chúng cùng trở về .”

 

 

Loading...