Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:52:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Mộc đến đây, khỏi khẽ , nếu gì bất ngờ, nữ nhân mà y nhắc đến chính là Thần Cung Phong Hoa. Chỉ bằng Đái gia, còn tư cách kéo sợi tơ hồng . Mục đích của y, chỉ là trò chuyện với .

 

Tuy nhiên, cho rằng Thần Cung Phong Hoa hơn Đái Tinh Lạc, chỉ thể hai mỗi nàng một vẻ. Từ Mộc quyết định xem thử, dựa theo cốt truyện, khi Diệp Thần giải quyết xong Đái gia, y chỉ giữ một nữ nhân. Đó chính là mẫu của Đái Đông Dương, đại phu nhân của Đái Hiên. Y để nữ nhân khống chế Đái gia, cách khác, Đái gia Diệp Thần nắm giữ. Sau đó y bắt đầu dựa những vốn liếng , khuếch trương quốc.

 

Nếu Từ Mộc thu hoạch tài phú của Đái gia, cũng thể chặt đứt con đường của Diệp Thần, khiến y dễ dàng tiến bước. Đối với việc thu hoạch tài phú của Đái gia, Từ Mộc hề chút áp lực nào. Tiền tài của bọn họ, trắng là dựa thực lực để cướp đoạt tài sản của các công ty khác. Nếu đối mặt với tai họa diệt vong, bọn họ cũng sẽ cầu xin .

 

“Hiện tại ở nhà, đang ở Dương Thị.” Từ Mộc điện thoại.

 

“Tuyệt quá, chúng đang ở Dương Thị, nếu ngài ngại phiền phức, hãy đến tầng cao nhất của Ngọc Lâu khách điếm.” Đái Hiên vọng từ đầu dây bên .

 

“Được thôi, nể tình mỹ nhân, đành miễn cưỡng đến một chuyến .” Từ Mộc xong liền cúp điện thoại.

 

Y tiên đến đại sảnh, giao chìa khóa xe cho Lý Vân, đó cầm chìa khóa của rời .

 

 

Cùng lúc đó.

 

Diệp Thần và những khác trở về công ty. Y xuống xe, chân bỗng nhiên mềm nhũn, Tiêu Nhiễm bên cạnh lập tức tiến lên, đỡ lấy bả vai của Diệp Thần.

 

“Long Vương, ngài chứ?”

 

“Không , chỉ là chân thương một chút, Phương Sở quả thực chút khó đối phó, nhưng tất cả đều đáng giá.” Diệp Thần nắm chặt nắm đấm, ngẩng đầu tòa nhà cao tầng mắt, “Ta cũng cuối cùng như ý nguyện bước Tông Sư cảnh giới.”

 

“Tiêu Nhiễm, ngươi thế nào mà trốn về ?” Hoàng Cừu châm một điếu thuốc, bước xuống từ ghế lái.

Mèo con Kute

 

“Ta…” Đại não của Tiêu Nhiễm nhanh chóng xoay chuyển, những chuyện xảy giữa nàng và Từ Mộc, nàng chắc chắn thể . “Ta trúng một loại mê hồn dược, lập tức hôn mê tại chỗ, khi tỉnh thì trói, bắt cóc chính là Phương Sở .”

 

Tiêu Nhiễm tiếp tục bịa chuyện, “Sau đó, Phương Sở bên thể hạ Long Vương, liền lập tức chạy qua đó, hai còn thực lực bình thường, phục hồi đó liền lập tức chạy về đây.”

 

Hoàng Cừu há miệng, nhưng cuối cùng ngậm miệng.

 

“Bị Phương Sở bắt , trách ngươi.” Diệp Thần xong, liền đẩy Tiêu Nhiễm , y lảo đảo bước về phía đại sảnh công ty, “Tiêu Nhiễm, gọi điện thoại cho bọn họ, đưa cho vài viên đan d.ư.ợ.c liệu thương.”

 

“Vâng.” Tiêu Nhiễm khẽ gật đầu.

 

Nàng thấy Diệp Thần đại sảnh, mới đầu Hoàng Cừu : “Hoàng lão gia tử, ngài lời gì ?”

 

“Ta… ai, một chuyện vẫn nên giữ kín thì hơn.” Hoàng Cừu hít một t.h.u.ố.c thật sâu, “Ngươi yên tâm, dù Long Vương hỏi, cũng sẽ giả vờ .”

 

“Hoàng lão gia tử, chuyện gì cứ , đây tính cách của ngài.” Tiêu Nhiễm càng thêm nghi hoặc.

 

“Ngươi chắc chắn ?”

 

“Đương nhiên.” Tiêu Nhiễm gật đầu.

 

“Ngươi… đúng, là bọn chúng, ức h.i.ế.p ngươi ?” Hoàng Cừu nhẹ giọng thì thầm.

 

Nghe đến đây, sắc mặt Tiêu Nhiễm bỗng chốc cứng , tái nhợt thôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-472.html.]

“Ngươi ? Nữ nhân còn trinh tiết , cho dù là thần y trứ danh thiên hạ cũng thể bằng mắt thường.” Hoàng Cừu Tiêu Nhiễm, “, nếu nữ nhân mất đầu tiên, dựa dị trạng thể và tư thế bước , đại đa đều thể đưa kết luận.”

 

Tiêu Nhiễm cúi đầu , mặc dù thể gần như phục hồi, nhưng Từ Mộc quá mãnh liệt, hiện tại nàng bước quả thực vẫn còn cảm thấy khác lạ.

 

“Cuối cùng, chính là bộ y phục của ngươi, hôm nay ngươi mặc chắc bộ ?” Hoàng Cừu nhẹ giọng hỏi.

 

“Ừm.” Tiêu Nhiễm gật đầu.

 

“Tính cách của ngươi hiểu rõ, nếu ngươi thoát hiểm thuận lợi, dù mang trọng thương, cũng sẽ lập tức chạy đến ngừng nghỉ, sợ bỏ lỡ một giây nào, ngươi thể còn cố ý một bộ y phục khác mới đến?” Hoàng Cừu gẩy tàn thuốc, “Từ đó thể kết luận, y phục ngươi đang mặc hư hại.”

 

“Không hổ là Hoàng lão gia tử, nhãn lực quả thực tuyệt vời.” Tiêu Nhiễm khổ một tiếng.

 

“Chỉ mong Long Vương y, .” Hoàng Cừu thở dài thật sâu, “Ta giờ vẫn luôn cảm thấy, hai các ngươi đáng lẽ nên là một đôi, nhưng tính cách của y, nếu ngươi… ai.”

 

“Ta chỉ là hạ thuộc của y mà thôi.” Tiêu Nhiễm Hoàng Cừu .

 

“Ta .” Hoàng Cừu gật đầu, “Đã mua t.h.u.ố.c ?”

 

“Chưa.”

 

“Bây giờ , càng muộn hiệu quả càng kém, còn nữa, về nghỉ ngơi một ngày, phục hồi thể.” Hoàng Cừu nhắc nhở.

 

Tiêu Nhiễm gật đầu, nàng bước về phía xe của , khi ở vị trí cửa xe, nàng ngẩng đầu tòa nhà cao tầng mắt.

 

Hoàng Cừu nghĩ nhiều, Diệp Thần chính là loại như . Là một nam nhân, đây ở nước ngoài, y bao giờ trúng mỹ nhân kế. Tiêu Nhiễm vì thế còn đặc biệt hỏi qua, câu trả lời của Diệp Thần cũng trực tiếp, những nữ nhân đó bẩn thỉu.

 

Tuy nhiên, như Tiêu Nhiễm , nàng chỉ là thủ hạ của Diệp Thần. Từng sinh tử vì Diệp Thần, nếu đối phương chỉ vì chuyện , bắt đầu lạnh nhạt với nàng. Thì Tiêu Nhiễm sẽ chút do dự mà rời .

 

 

Từ Mộc lái xe, đến địa điểm mà Đái Hiên . Y đến đại sảnh, phát hiện Đái Hiên đích ở cửa đón.

 

“Lão , ngươi cuối cùng cũng đến , mau theo lên lầu.” Đái Hiên nhiệt tình nắm lấy cánh tay Từ Mộc, dẫn y về phía thang máy.

 

Từ Mộc nở một nụ nhạt, Đái gia quả nhiên thông minh, khách điếm là sản nghiệp của Đái gia. Bởi vì yếu tố địa lý, việc kinh doanh vô cùng phát đạt. Y đại khái dùng thần thức quét qua, trong khách điếm , hầu như . Cư trú ở đây, Diệp Thần chắc chắn dám càn. Nếu khách điếm xảy chuyện, sẽ gây nhiều án mạng, quốc gia nhất định sẽ tay.

 

Ngồi thang máy, Từ Mộc đến thứ đỉnh tầng, nơi đây còn bảo an canh giữ, cần bấm dấu vân tay mới thể tiếp tục lên. Dọc theo cầu thang, bọn họ đến sáo phòng ở tầng cao nhất, cách bài trí ở đây, đều trở nên khác biệt. Đẩy cửa , Từ Mộc một phòng khách rộng lớn.

 

Trên ghế sô pha phía xa, tổng cộng năm đang . Đái Phi Ưng của Đái gia, Đái Đông Dương, Đái Văn Lâm. Thần Cung Phong Hoa, cùng với vị Tông Sư mà nàng mang theo.

 

“Từ Mộc, đến ?” Đái Phi Ưng lúc cũng nở một nụ sảng khoái, còn tưởng rằng, mối quan hệ của bọn họ .

 

“Đây là tình huống gì ? Đái lão gia chủ, các vị sẽ thiết yến Hồng Môn đó chứ?” Từ Mộc một tay đút túi quần, tới.

 

“Ha ha ha! Nhìn lời ngươi kìa, mau xuống.” Đái Phi Ưng vẫy tay.

 

Từ Mộc cũng khách khí, xuống ghế sô pha, đ.á.n.h giá vài mắt. Đái Hiên lúc cũng xuống, Từ Mộc, “Muốn ăn gì? Một lát nữa sẽ bảo đầu bếp .”

 

“Chúng vẫn nên trực tiếp chính đề , nếu gì bất ngờ, Diệp Thần tìm các vị gây phiền phức ?” Từ Mộc vắt chéo chân hỏi.

 

 

Loading...