Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 524

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:55:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Mộc đến đây, trán nổi đầy vạch đen. Khoan đến chuyện đúng sai, nhưng về ba nữ nhân thì quá đáng . Mạnh Uyển Ước và Phục Tẫn Vũ thì y còn thể hiểu, nhưng Hồng Ngọc thì lớn tuổi đến mức nào chứ? Liệu bản y thể để mắt đến nàng ?

 

Mạnh Uyển Ước cũng chẳng rõ vì , trong lòng bỗng nhiên dâng lên một ý nghĩ kỳ lạ, đó chính là... Bắt ! Mau bắt !

 

Sắc mặt Phục Tẫn Vũ cũng chút tự nhiên, đó nàng giận dữ mắng: “Tên điên c.h.ế.t bầm! Ngươi còn dám vũ nhục nữa, sẽ g.i.ế.c ngươi!”

 

Mèo con Kute

“Hết đến khác, thứ ba, ngươi chỉ là rác rưởi dị tộc hèn mọn, dám mắng thêm một câu nữa, ngươi sẽ hối hận!” Hách Ngưỡng thản nhiên .

 

“Dị tộc chúng thì chứ? Ta cứ mắng ngươi đấy! Tên điên c.h.ế.t bầm! Mẹ ngươi c.h.ế.t !” Phục Tẫn Vũ hề lùi bước.

 

Vụt! Hách Ngưỡng đến đây, tức khắc lao thẳng về phía Phục Tẫn Vũ. Phục Tẫn Vũ thấy , cũng bộc phát lực lượng.

 

Ầm! Thân thể hai bên còn chạm , khí kình phóng ngoài va chạm tiên. Lực lượng kinh khủng, trong khoảnh khắc chấn bay Mạnh Uyển Ước và Hồng Ngọc gần đó xa.

 

Từ Mộc thấy , lập tức lách đến lưng Mạnh Uyển Ước, từ phía ôm lấy nàng, đó thi triển Vân Bộ, phi thoái về phía . Về phần Hồng Ngọc ở bên , hình nàng kiểm soát mà bay ngược, cuối cùng va bức tường trận pháp ở đằng xa.

 

Bịch một tiếng, nàng ngã vật xuống đất.

 

Từ Mộc đặt Mạnh Uyển Ước xuống, lập tức xông tới, “Hai các ngươi đừng đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h thì phòng tập múa mà đánh!”

 

Ầm! Lực lượng tán loạn, chấn bay cả Từ Mộc xa. Từ Mộc ánh mắt Hách Ngưỡng lúc , thầm kêu , trong mắt tràn đầy sự hưng phấn, lẽ nhập trạng thái . Nếu là như , Từ Mộc căn bản thể ngăn cản.

 

Rầm! Một tiếng vang lớn, thể Phục Tẫn Vũ đột nhiên bay ngược, nện mạnh bức tường trận pháp ban đầu. Phục Tẫn Vũ còn chạm đất, giương đôi cánh, nàng nắm chặt nắm đấm, khí diễm đen nhánh càng thêm thịnh, “Giải cấm!” Đôi cánh đen lưng nàng trở nên hình thể, cuối cùng hóa thành sáu thanh cự kiếm, mỗi bên ba thanh. Không những thế, hắc khí nàng tụ tập đỉnh đầu, hóa thành vương miện màu đen, lơ lửng phía đỉnh đầu.

 

Ầm ầm! Lực lượng của Phục Tẫn Vũ, nữa bạo trướng.

 

Hách Ngưỡng thấy , trong mắt xuất hiện ánh sáng hưng phấn, “Ha ha ha!” Ầm! Hắn tức khắc lao thẳng về phía Phục Tẫn Vũ, khí phát một tiếng nổ chói tai, bốc cháy ngọn lửa, tựa như một vì băng. Thân hình Phục Tẫn Vũ như bóng đen, ngừng lượn vòng bầu trời.

 

Rắc rắc rắc! Hai bên giao phong kịch liệt, mỗi một va chạm, lực lượng kinh khủng đều lan tràn khắp gian trận pháp. Chủ yếu là phạm vi của gian lớn, chung cũng chỉ tương đương với sân vận động của một trường học bình thường.

 

Lúc , Từ Mộc và Mạnh Uyển Ước ở nơi ranh giới đỏ, cũng chính là rìa của trận pháp . Y để Mạnh Uyển Ước lưng , nàng ngăn cản lực lượng tán loạn.

 

“Mộc ca! Huynh chứ?” Mạnh Uyển Ước lo lắng hỏi.

 

“Nói thật, lực lượng tựa như xoa bóp, chỉ việc gì, ngược còn thoải mái.” Từ Mộc với Mạnh Uyển Ước.

 

Mạnh Uyển Ước thì về phía Hồng Ngọc bên , thể nàng lúc tựa như một chiếc thuyền con giữa biển khơi, thi thoảng chấn bay . Trong miệng nàng , thể thấy một chút vết máu, đủ để lên sự cường đại của lực lượng tán loạn.

 

7. “Mộc ca, cùng gánh chịu!” Mạnh Uyển Ước mắt ngấn lệ, nàng nỡ để Từ Mộc cứ mãi giúp chống đỡ tổn thương.

 

Từ Mộc , lập tức xoay , ôm Mạnh Uyển Ước lòng, cho nàng động đậy loạn xạ, “Muốn chịu đòn ?” Trong khi , Từ Mộc sức bóp mạnh lên quả đào của Mạnh Uyển Ước một cái.

 

Mạnh Uyển Ước trợn tròn mắt, hai má tức khắc đỏ bừng, tựa như cua lông luộc chín.

 

“Ta tu luyện qua công pháp luyện thể cường đại, cường độ nhục của , thể chịu loại công kích , nàng xem thương ?” Từ Mộc Mạnh Uyển Ước hỏi.

 

Mạnh Uyển Ước cẩn thận quan sát, phát hiện Từ Mộc quả thật , cũng giống Hồng Ngọc, miệng chảy máu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-524.html.]

“Mộc ca, thật lợi hại.”

 

“Cũng xem là ca ca của ai.” Từ Mộc xong, liền buông Mạnh Uyển Ước , xoay , về phía trận chiến.

 

Cuộc đối chiến lực của Thoát Phàm cảnh giới cũng phá hủy trận pháp phòng ngự xung quanh, chẳng trách Hách Ngưỡng thể thoát ngoài.

 

“Thiên Yêu Chấn Sí!” lúc , sáu thanh lưỡi kiếm lưng Phục Tẫn Vũ, bắt đầu rung chuyển dữ dội. Khi Hách Ngưỡng nữa lao tới, sáu thanh lưỡi kiếm đột nhiên hướng về c.h.é.m tới.

 

Hách Ngưỡng thấy , nhanh chóng bộc phát lực lượng, ngọn lửa nóng bỏng khiến nhiệt độ xung quanh tăng vọt. Vù vù vù! Hách Ngưỡng tuy chặn vài thanh, nhưng vẫn ba thanh lưỡi kiếm cắt thể , m.á.u tươi tức khắc văng ngoài.

 

Nụ mặt Phục Tẫn Vũ còn xuất hiện, thì nàng thấy Hách Ngưỡng nhe răng . “Ha ha ha! Sảng khoái!” Hách Ngưỡng màng công kích của Phục Tẫn Vũ, một quyền nện thẳng Phục Tẫn Vũ.

 

Phục Tẫn Vũ trợn tròn mắt thể tin , nàng cảm thấy lực lượng của đối phương, tựa hồ càng mạnh hơn. Ầm ầm! Thân thể Phục Tẫn Vũ kiểm soát mà rơi mạnh xuống đất, nhưng nàng lập tức vung cánh, nữa bay lên.

 

Thế nhưng, Hách Ngưỡng nữa xuất hiện mặt nàng . Đối mặt với công kích của lưỡi kiếm, Hách Ngưỡng trực tiếp tay bắt lấy. Mặc dù m.á.u tươi ngừng trào từ tay, nhưng , trong mắt tỏa thần thái tựa dã thú. Hắn một tay bóp nát lưỡi kiếm, một quyền nện .

 

Phục Tẫn Vũ căn bản thể ngăn cản, ảnh đột nhiên bay ngược, va bức tường trận pháp. “Ha ha ha!” Hách Ngưỡng lớn một tiếng, tiếp tục phát động công kích.

 

Phục Tẫn Vũ ngây dại, lão già rốt cuộc là thế? Rõ ràng thương nặng hơn, m.á.u chảy nhiều hơn, nhưng lực lượng hề suy giảm chút nào.

 

Ầm! Ngọn lửa hóa thành một cột lửa, nữa rơi xuống Phục Tẫn Vũ. Phục Tẫn Vũ phục hồi lưỡi kiếm lưng, đặt bộ sáu thanh lưỡi kiếm , ngăn cản cột lửa.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, ảnh Hách Ngưỡng xuất hiện từ trong cột lửa, song quyền như mưa rào, nện mạnh lên lưỡi kiếm. “Đánh đ.á.n.h đánh đánh...” Rắc! Lưỡi kiếm của Phục Tẫn Vũ vỡ vụn, thể nàng chịu trọng kích, m.á.u tươi phun trào . Ầm ầm! Nàng rơi mạnh xuống đất, tuy nhiên, xung quanh trận pháp bảo vệ, mặt đất cũng sụp đổ.

 

Hách Ngưỡng từ trời giáng xuống, một tay nắm lấy cổ Phục Tẫn Vũ. “Buông Nữ Đế !” Hồng Ngọc lao về phía đó. Hách Ngưỡng chỉ vung tay, Hồng Ngọc đ.á.n.h bay ngoài.

 

“Dám mắng ! Ta ngươi chết!” Trong ánh mắt Hách Ngưỡng, hung tàn vô cùng.

 

“Tiền bối dừng tay! Ngài hỏi thích ai ? Ta thích nàng !” Từ Mộc lập tức chạy tới hét lên.

 

Hách Ngưỡng ngẩng đầu Từ Mộc, sắc mặt khẽ sững sờ, mới bừng tỉnh đại ngộ, “Ồ ồ! Ngươi là đứa trẻ đưa rượu cho , hai mau chóng động phòng .”

 

“Tiền bối, động phòng ở đây e là ? Hay là chúng ngoài , khi cùng nàng thành hôn, động phòng cũng muộn.” Từ Mộc , tới mặt Phục Tẫn Vũ.

 

“Không ! Chỉ động phòng mới thể chứng minh nàng là của ngươi, nếu , g.i.ế.c nàng !” Hách Ngưỡng Từ Mộc quát.

 

“Có bản lĩnh thì ngươi g.i.ế.c ...”

 

“Ngươi câm miệng !” Từ Mộc lập tức xổm xuống, bịt miệng Phục Tẫn Vũ, y với Hách Ngưỡng, “Tiền bối, nàng kỳ thực chính là thê tử của , chúng sớm động phòng , kết hôn một năm, động phòng ba trăm tám mươi .”

 

“Từ Mộc, là nãi nãi của ngươi!” Phục Tẫn Vũ , hai má ửng hồng, giãy giụa mà hét lên.

 

“Đồ bà cô thối tha, ngươi c.h.ế.t ?” Từ Mộc nắm lấy đôi lôi đình của Phục Tẫn Vũ, liền dùng một chiêu hóa kình.

 

“Ngươi...” Mắt Phục Tẫn Vũ trợn như chuông đồng, tức khắc thẹn giận, nàng chuẩn dậy, liền ho kịch liệt.

 

“Đứa trẻ, ngươi nàng là thê tử của ngươi, ngươi chứng minh thế nào đây?” Hách Ngưỡng nhàn nhạt Từ Mộc.

 

 

Loading...