Trần Thị là từng trải, cách chăm sóc mang thai, bà gặp Lục Cẩm Dao là hai tháng , lâu gặp, thấy Lục Cẩm Dao khí sắc , chắc hẳn là chịu ấm ức gì ở phủ Vĩnh Ninh Hầu.
Lục Cẩm Dao cũng thành thật : "Mặc dù phu quân con ở nhà nhưng chồng con là thấu tình đạt lý, hiện tại mỗi ngày chỉ chơi mạt chược, cũng chuyện gì phiền lòng. Mặc dù đường đường bên Nhữ Lâm tới tuổi còn nhỏ, nhưng cư xử chừng mực, mẫu giúp con để mắt đến những công tử cùng độ tuổi ?”
Về phần Hàn Thịngười nàng thể hòa hợp duy nhất, Lục Cẩm Dao .
Có hợp ý đến thì cũng là tẩu tử, đợt Hàn Thị coi như thấu tình đạt lý.
Trần Thị vỗ nhẹ tay Lục Cẩm Dao, : "Cái thì dễ mà. Nàng mới mười ba tuổi , cũng vội, chờ trưởng của nàng thi xuân xong thì sắp xếp việc hôn nhân là . , khi nào Kiến Châu trở về, bây giờ ở công bộ, trị thủy thuận lợi ?”
Đối với Lục Cẩm Dao, Trần thị gì lo lắng, Cẩm Đường Cư ăn , Lục Cẩm Dao hẳn là kiếm ít tiền, cuộc sống hẳn là thoải mái.
Trần Thị vẫn mong Lục Cẩm Dao thể giúp đỡ trong nhà.
Lục Cẩm Dao là nữ nhi của phủ Bình Dương Hầu gả ngoài, mấy đều chức quan nhưng so với Cố Kiến Châu thì bằng, là thiết nhất, nên giúp vẫn giúp.
Lục Cẩm Dao hiểu ý của mẫu , nàng nghĩ thế , nếu là chuyện khác thì nhất định se giúp. Đại gia tộc vinh cùng vinh nhục cùng nhục, nàng cũng hi vọng nhà đẻ phát triển ngừng, ngày càng phồn vinh.
giúp , Lục Cẩm Dao cũng sẽ mở miệng với Cố Kiến Châu.
"Cách xa, hơn nửa tháng phong thư, chuyện bên sẽ với con." Lục Cẩm Dao khẽ thở dài, "Lộ Trúc và Tinh Tương cùng Điền Nam, con cũng gặp , đoán chừng nếu thuận lợi thì tháng chín thể trở về một chuyến.”
Trần thị hỏi tiếp nữa mà chuyển lời : "Khương Đường , cùng con trở về?”
Lục Cẩm Dao : "Con để cho nàng thôn trang, nàng hiện tại là nha nhị đẳng, qua một thời gian, con dự định đề nàng thành nha nhất đẳng.”
Đây là chuyện riêng của Lục Cẩm Dao, Trần thị cũng hỏi quá nhiều, bà cẩn thận dặn dò: "Văn tự bán con giữ cho thật kỹ, đừng để nàng sinh dã tâm. Con công thức của Cẩm Đường Cư đều mua từ chỗ nàng, công thức cũng cất kỹ, cẩn thận đề phòng, còn cửa hàng kiếm bao nhiêu tiền thể để cho nàng !”
Nếu kiếm bao nhiêu tiền thì sẽ đến mức nào.
Kỳ thật Lục Cẩm Dao sớm qua, nàng : "Yên tâm, chuyện đó ạ.”
Đối với Khương Đường, trực giác của nàng nàng thể tin , mặc dù tin thứ mờ mờ ảo ảo như trực giác chút buồn nhưng từ nhỏ đến lớn, Lục Cẩm Dao đều tin tưởng trực giác của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-270.html.]
Khương Đường là một cô nương , chỉ là tính tình đơn thuần một chút, tính cách nhất thời cũng đổi . Bên cạnh còn nàng mà, vẫn thể giúp đỡ một chút.
Mặc dù mấy Nguyệt Vân Bán Hạ đều là của hầu phủ nhưng hai năm ở cùng cũng sinh mấy phần tình nghĩa.
Khi Cố Kiến Châu ở đây, đám Nguyệt Vân càng trở nên cẩn thận hơn, vì sợ rằng nàng thể xảy chuyện.
Đám nha ở Yến Kỉ Đường đều kín miệng, Lục Cẩm Dao còn tìm kẻ nào phản bội chủ tử.
Lục Cẩm Dao rằng Trần Thị là vì cho nàng , nhưng chuyện trong lòng nàng nắm chắc.
Lúc nàng trở về Bình Dương Hầu phủ, mang theo ít đồ. Điểm tâm lấy trực tiếp từ cửa hàng, ghi sổ sách của nàng .
Ngoài bánh khoai sọ nghiền thì các loại bánh khác cũng hề rẻ.
Mang hai hộp lá cho Trần Thị, rượu và cho Bình Dương Hầu, mấy vị trưởng và tẩu tẩu còn thì cầm và điểm tâm.
Cấp bậc lễ nghĩa chu .
Đang lúc hai mẫu tử chuyện thì Nguyệt Vân bẩm báo là nhị tiểu thư trong phủ tới.
Một lúc , ấu của Lục Cẩm Dao đem một hộp gỗ : “A tỷ! Phủ Vĩnh Ninh Hầu tặng đồ tới.”
Lục Cẩm Nguyệt mới tám tuổi, theo nha tiến , trong lòng nha còn ôm một chiếc hộp.
Lục Cẩm Đào cũng là cái gì, đoán chừng là thứ đồ mới mẻ nên mới vội vàng đưa tới như .
Nàng nhận lấy chiếc hộp, mở ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào. Trần Thị liếc , hóa là bánh trung thu.
Hộp điểm tâm giống của Ngũ Hương Cư, bên trong sáu lỗ, mỗi lỗ đặt một miếng bánh trung thu, phía còn trải một lớp giấy dầu.
Vỏ bánh trông bóng dầu, màu vàng óng, bên in mấy chữ: Nhân hạt sen lòng đỏ trứng gà.