Lưu Đại Lang ăn ít, Đại Ni và Nhị Lang ăn nhiều hơn, khóe miệng đều dính nước sốt giống y như mấy con mèo.
Lưu đại tẩu: “Mau rửa mặt sạch, đừng dây bẩn xung quanh.”
Lưu Đại Ni : "Nương, cái ăn ngon lắm, so với mì thịt thái sợi mà nương còn ngon hơn.”
Một ngày sinh nhật của mấy hài tử, Lưu đại tẩu sẽ mua một miếng thịt nhỏ, thái thành sợi thành chén mì thịt coi như mì trường thọ, phù hộ mấy hài tử trường mệnh trăm tuổi.
Hơn nữa mấy ngày nay bán sủi cảo tính tiền theo ngày, mỗi tối Lưu đại tẩu trở về đều mang đồ ăn về.
Có đôi khi là thịt kho, đôi khi là bánh bao thịt, khi sáng sớm mua một cân thịt, cả nhà gói sủi cảo ăn.
So với cái còn ngon hơn nữa ? Lưu đại tẩu khom lưng ăn một miếng...
Đã để một lúc lâu , hơn nữa hôm nay trời mưa nên khí trời lạnh, phía mặt nguội ngắt.
Cay cay mặn mặn, tất cả đều ở trong một chén mì.
Chỉ một chén mì đơn giản thế nhưng còn ngon hơn cả cho thêm trứng gà và thịt.
Vị cay thơm nồng khiến cho đầu lưỡi tê dại, ăn trong bụng thấy ấm áp hẳn. Lúc miệng, nước sốt trộn lẫn với mì, nhai thấy thêm đậu chua và củ cải ngâm chua, vị chua vị cay hòa lẫn ngon miệng.
Ngon nhất là đậu nành chiên giòn bên trong, giòn giòn xốp xốp, chén mì mặc dù miếng thịt nào nhưng thực sự ngon.
Lưu đại tẩu chỉ ăn mấy sợi mì, còn nỡ ăn, giữ cho Lưu bộ khoái. Nàng thầm nghĩ, theo Khương Đường việc là quả là quyết định đúng đắn, chỉ bằng mấy món ăn thì tới chỗ nào cũng đều thể kiếm tiền .
Một buổi chiều, Lưu đại tẩu dọn dẹp nhà cửa, tranh thủ thời gian rảnh rỗi giặt y phục, mặc dù phơi nắng khô nhưng ngày mai thể mang phơi tiếp.
Mà Khương Đường ở bên tiếp đãi mấy lượt khách nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-318.html.]
Người đầu tiên tới chính là nương tử Hứa gia Vương thị cùng với chồng nàng , xoa xoa tay ở Khương gia mà tự nhiên.
Đỏ mặt, ấp úng mãi cũng nên lời, vẫn bà bà nàng mở lời đông tây hỏi thăm chuyện ăn của Lưu gia, cuối cùng kéo tay nhi tức bà hỏi: “Ngươi xem chúng ?”
Khương Đường: “Thẩm , theo buôn bán cũng , chẳng qua là nhiều yêu cầu. Buôn bán giống như mấy thứ khác, thể chỉ vì nể mặt hàng xóm láng giềng mà là . Ngươi ăn với thì tới đây hỗ trợ, mỗi ngày tới từ giờ Mão đến giờ Hợi mới về nhà, nhiều chuyện hỏi cái cái , nếu các yêu cầu của thì một ngày sẽ trả tiền công tám văn tiền.”
“Chỉ tám văn thôi…” Hứa gia lão thái thái lẩm bẩm .
Số tiền cũng quá ít, Lưu gia cũng thấy giống lấy tám văn tiền. Hơn nữa, con lừa nhà địa chủ cũng việc vất vả như .
Mấy công ở bến tàu một ngày còn nhận mười văn, cũng cần từ giờ Mão bắt đầu việc như .
Khương Đường : "Ta mới đến, thím nguyện ý tới giúp đỡ là vô cùng cảm kích . Một cũng nhiều tiền cho lắm, tiền công cũng ít một chút, nhưng chúng đều là hàng xóm láng giềng cả, tin tưởng tẩu tử nhất định sẽ để ý chuyện .”
Hứa gia lão thái thái : "Cái gì mà hàng xóm láng giềng chứ? Cô nương , còn thể nể mặt hàng xóm láng giềng mà là , đầu liền quên mất là thế nào. Việc chúng giúp ngươi , tiền công cũng quá ít, cũng mệt cho Lưu gia khen ngươi lên đến tận trời, đây.”
Bà kéo tay Vương thị rời , nhưng mặt Vương thị vẫn còn giãy dụa, bà bà kéo nàng nhưng kéo .
“Sao mà còn ở chỗ hả, còn , mau!”
Vương thị cố gắng giãy giụa : “Ta nguyện ý mà, tiền công một ngày tám văn cũng nguyện ý.”
Khương Đường yên lặng uống một ngụm nóng, thể áp dụng cùng một phương thức cho những loại khác , đối với Hứa gia Khương Đường thể dùng cách phân chia lợi nhuận, mà chính Khương Đường cũng dùng của Hứa gia.
Cũng giống như Lưu đại tẩu , mỗi nhà đều quyển kinh khó niệm, ở Hứa gia lão thái thái chủ, Vương thị chỉ là nhi tức. Nếu nàng thể chủ, nghĩ đến hài tử của thì đương nhiên sẽ còn cơ hội kiếm tiền.
Nếu chủ , cho dù kiếm tiền cũng trong túi khác.