Thi đình trung tuần tháng tư, còn mấy ngày nữa.
Khương Đường yên tâm, mà tiệm lẩu cũng tiếp tục để thí sinh ở chỗ ăn .
Người thi đậu ai về nhà nấy, thi đậu coi như bước lên trời, cho dù thi đình rớt, nhưng thi đậu cống sĩ cũng dễ dàng .
Tiệm lẩu kết thiện duyên, cũng thí sinh tới lời cảm tạ, Thẩm Hi Hòa cũng tới.
Thẩm Hi Hòa là một vị thư sinh tuấn tú, chuyện nho nhã lễ độ, cám ơn cơm canh mấy ngày nay của tiệm lẩu.
Lưu Đại Lang khách khí đưa ngoài.
Lần khách khứa ít hơn một chút, Khương Đường vặn thể mời An Dương quận chúa tới dùng cơm.
Hồi cửa hàng đông khách, An Dương tới tiện lắm, hôm nay đưa tấm thiệp, chờ đến mai tới cùng ăn với .
An Dương vui vẻ đáp ứng, lúc nàng mang theo nha , liền cùng An Ninh và một tiểu nương tử khác tới.
Sau khi tới nơi, An Dương thấy cảnh tượng náo nhiệt trong tiệm, nhịn một câu, "Việc buôn bán thật là ."
Khương Đường : "Hồi còn nhiều hơn."
Không mấy bàn trống, mùi khói nồng, nhưng mùi cũng cảm thấy khó ngửi.
Sau tết An Dương tới mấy , đó trời nóng thì tới nữa, nàng cho dù quan hệ với Khương Đường nhưng cũng sẽ ngày ngày tới ủng hộ việc buôn bán của nàng.
Dù đầu bếp của vương phủ tay nghề cũng .
hôm nay là món ăn mới, liền nhịn đến đây.
Đều là quý nữ, trong nhà cũng đều dạy buôn bán kinh doanh thế nào, chỉ là việc ăn của bọn họ chỉ đem chơi đùa lúc rảnh rỗi thôi, mà Khương Đường đây mới là ăn kiếm bạc sinh hoạt bài bản, nhiều khách như , chắc hẳn kiếm cũng ít.
Khương Đường mang lên lầu, "Hôm nay mời khách, xem ăn cái gì."
An Ninh và Khương Đường cũng quen với , cũng khách khí, hỏi: "Có món gì ngon thế."
Khương Đường: "Nếu đề cử thì gà om là món hương vị bình thường nhất trong các món mớn. Ba các ngươi thể mỗi chọn một món khác , hương vị khác biệt, thể ăn chung."
Ba lời , gọi phượng sí phượng trảo, xương sườn, giò heo ninh mỗi món một phần.
Còn Khương Đường thì chọn món đậu hủ phấn ti bảo, lúc chờ món ăn gọi bánh dày đường màu đỏ xốp giòn, rau trộn lên để từ từ ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-455.html.]
An Dương đến kỳ thi mùa xuân, "Không đợi thi đình , sẽ tìm rể hiền. mà, hội nguyên năm nay sớm thành , để cho vồ hụt ."
Phụ An Dương là An vương, là của đương kim hoàng thượng, tự nhiên nhiều hơn một chút.
Bên ngoài là bắt tế, kì thực là lôi kéo triều thần tương lai.
Vị bắt tựa hồ là một mạch của Tần Vương.
Tế thiên là chuyện lãng quên trong lòng bách tính, bách tính xong cũng tỏ thái độ gì, thêm gieo trồng mùa xuân đó, đợt thời
tiết cũng , Tần Vương liền quan phục nguyên chức, mà Yến Vương một mực việc khiêm tốn.
An vương phủ chỉ phụng Tiên đế, hồi , còn đến nhà cầu hôn, cũng là của vị vương gia nào.
An Dương năm nay mười chín tuổi, sức khỏe lắm , An vương phi đang xem xét việc hôn nhân cho nàng .
Đối với việc lấy chồng, An Dương cũng ghét, nhưng An vương phủ cái gì cũng thiếu, cần dùng hôn sự của nàng gắn kết quan hệ nào, cho nên việc hôn sự nàng gật đầu mới .
Hôn sự của nàng là việc nhỏ, chỉ là kể từ đó, trong triều sẽ nhấc lên một phen sóng gió.
An Dương với Khương Đường: "Quan viên trong triều đến cửa hàng của ngươi ăn cơm ít, ngươi cũng coi chừng rước họa ."
Khương Đường : "Lần thấy họ đến sẽ nhã gian lầu hết chỗ mất ."
Ăn ở phía thì chuyện cũng sẽ để ý chút. An Dương : "Ừm, ý là như đó."
Khương Đường nghĩ đến Cố Kiến Sơn, mới đầu tháng hai trở về, vội vàng trở về vội vàng rời , bây giờ hai tháng .
Lúc nào Cố Kiến Sơn mới thể trở về.
Lời của An Dương khiến Khương Đường tỉnh táo, nếu như cửa hàng nhỏ quan viên tới dùng cơm, căn bản cần vẽ vời cho thêm
chuyện, lúc chỉ Tiền đại nhân Trịnh đại nhân, về quan viên tới ăn cũng nhiều, là phúc là họa.
Nói chuyện một đỗi thì mấy món ăn bưng lên, mấy mới nữa.
Món hầm thì hương liệu và sốt đều giống , chỉ dựa lượng ớt bỏ bao nhiêu mới phân cay và cay.
thịt hầm khác thì hương vị cũng chút khác biệt, ví dụ như giò heo hầm thì nước sốt sẽ sệt hơn, ăn mềm hơn, béo dai, chân gà ăn mềm
nát ngon miệng, xương sườn hẳn là món đắt tiền nhất nhưng cũng là món bình thường nhất, nhưng mà, cũng ăn ngon hơn bình thường một chút.