Xuyên sách ta thành đôi với nam chính phản diện’’ - Chương 181
Cập nhật lúc: 2024-07-02 10:52:04
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nội giám lĩnh mệnh mà .
Tô Lăng bỗng nhiên lên, bước nhanh đến bên cạnh DIỆC NHIÊN, cẩn thận cầm lấy tay nàng, sờ mạch đập sờ trán nàng, biểu tình nghiêm trọng: “Nàng thấy thế nào? Có cảm thấy chỗ nào thoải mái ?”
Thấy Tô Lăng khẩn trương như , Trình Diệc Nhiên ngược thấy buồn , cảm xúc khẩn trương giảm ít.
Nàng xua tay: “Không , về chỗ , còn ăn cơm, đừng nháo. Đợi thái y đến tiếp.”
Tô Lăng thần sắc nghiêm túc: “Ta nháo.” Cậu là đang vui vẻ.
Tô Lăng cũng tâm trạng mà dùng cơm, khẩn trương mong chờ.
Trương thái y xách hòm thuốc vội vàng chạy đến, đang thi lễ Hoàng đế ngăn .
“Mau xem mạch cho Hoàng hậu nương nương.” Tô Lăng nhẹ giọng .
Lúc Trình Diệc Nhiên dùng xong cơm tối, cơm thừa canh cặn đều dọn sạch. Nàng nín thở ngưng thần, tùy ý để Trương thái y bắt mạch.
Trương thái y đặt ngón tay lên cổ tay nàng, lòng nàng chợt rung động, theo bản năng về phía Tô Lăng.
Tô Lăng cũng đang nàng, nở một nụ trấn an nàng, thì thầm : “Đừng khẩn trương…”
Mặc dù trấn an nàng với dáng vẻ bình tĩnh như nhưng trái tim đang đập nhanh bán Tô Lăng – Cậu cũng khẩn trương.
Cậu nghĩ, suy cho cùng vẫn mong bọn họ thể con, quan trọng nam nữ, con cái cũng . Tốt nhất là đều hưởng ưu điểm của hai bọn họ, nhất định sẽ chăm sóc cho con.
Không qua bao lâu, Trương thái y chậm rãi thu tay, mặt mỉm vui vẻ: “Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng nương nương, là hỉ mạch.”
Nghe là hỉ mạch, Trình Diệc Nhiên thở nhẹ một , xoay rạng rỡ với Tô Lăng: “Chàng thấy ? Là hỉ mạch đấy.”
Tô Lăng nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng, đuôi mày khóe mắt đều giấu ý .
Cậu sắp cha ! Cậu và DIỆC NHIÊN con .
Trương thái y chỉ như thấy sự tương tác của Đế Hậu, ông nghiêm túc một việc cần chú ý.
Tô Lăng nghiêm túc lắng , khi đợi Trương thái y xong mới hỏi: “Dùng thuốc dưỡng thai thì ? Có cần kê đơn thuốc dưỡng thai ?”
“Không …” Trương thái y liên tục xua tay, “Thai của Hoàng hậu nương nương , cần uống thuốc an thai. Thứ thuốc dưỡng thai uống nhiều quá thành .”
Trình Diệc Nhiên gật gật đầu: “Ừm, thì là thế.”
Nàng còn cho rằng, chỉ cần mang thai thì uống thuốc dưỡng thai.
Tô Lăng hỏi: “Còn chuyện gì cần chú ý ?”
Trương thái y nghĩ nghĩ, chợt do dự, : “Mang thai ba tháng và ba tháng, nhất là nên chuyện phòng the.”
Ông nghiêm túc, Trình Diệc Nhiên khỏi đỏ mặt. Nàng khẽ gật đầu, như từng thấy.
Tô Lăng cũng chút hổ, ho nhẹ một tiếng: “Ừm, . Còn chuyện gì nữa ?”
“Phải thỉnh mạch mỗi ngày.” Trương thái y , “Có thể bồi bổ thể, nhưng đúng mực…”
Trình Diệc Nhiên nhất nhất ghi nhớ.
Sau khi Trương thái y cáo từ rời , Trình Diệc Nhiên chút hoảng hốt, nàng Tô Lăng: “Thật sự con ?”
Tô Lăng khẽ mỉm , gật đầu thật mạnh.
Lúc cũng ngoài, Tô Lăng khẽ vuốt bụng DIỆC NHIÊN, thấp giọng : “Ta sờ thấy…”
Trình Diệc Nhiên bắt lấy tay , khẽ : “Đừng nháo, đây chỉ mới mang thai, nếu sờ thấy , chẳng quỷ .”
Mu bàn tay Tô Lăng đau, ngốc nghếch: “DIỆC NHIÊN, nàng xem con của chúng nên lấy tên là gì đây?”
“…” Trình Diệc Nhiên trầm mặc chớp mắt, “Vẫn là nam là nữ, nghĩ đến chuyện đặt tên ?”
“Lo khỏi họa, nên sớm chuẩn .” Vẻ mặt Tô Lăng đầy vẻ đương nhiên.
“…” Trình Diệc Nhiên liếc một cái, “Vậy từ từ nghĩ .”
Trước đây thúc giục bọn họ sinh hài tử, Tô Lăng thể hiện dáng vẻ vội. đến hôm nay Trình Diệc Nhiên mới , lẽ thật sự hài tử. Từ lúc mới tin đến nay, Tô Lăng vẫn luôn ở trong trạng thái hưng phấn.
Buổi tối lúc nghỉ ngơi, Tô Lăng thật cẩn thận, động cũng dám động. Nàng chỉ cần cử động nhẹ, liền hỏi một câu: “Sao ? Đói bụng? Khát nước…”
Trình Diệc Nhiên liếc Tô Lăng một cái, khẽ thở dài: “Không , khẩn trương như , cũng ngủ .”
“Ta…” Tô Lăng chút bất an, thấp giọng , “Thật sự ảnh hưởng đến nàng ?”
Trình Diệc Nhiên chút tức giận chút buồn : “Tô Lăng, còn như , thật sự sẽ ảnh hưởng đến đấy. Chàng ngủ, nhưng ngủ.”
Nàng nhẹ nhàng sờ gương mặt , trong giọng mơ hồ mang chút tủi : “Chàng như sẽ cảm thấy, ở trong lòng quan trọng bằng con.”
Tô Lăng ngẩn , mới hiểu ý nàng. Cậu nắm lấy tay nàng, nhẹ nhàng : “Không , DIỆC NHIÊN. Ta thật sự vui, chút kiểm soát . Hài tử của chúng , của chúng .”
“Ta .” Trình Diệc Nhiên siết c.h.ặ.t t.a.y , “Thật , cũng vui.”
Tô Lăng đến gần, khẽ hôn lên trán nàng: “Ta sẽ một cha .”
Nàng ôm chặt lấy : “Vâng.”
Thân thể mềm mại bỗng nhiên dán sát , hương thơm quen thuộc ngay chóp mũi.
Thân thể Tô Lăng nóng lên, khẽ cứng đờ, nhủ thầm thể hành phòng*, thể hành phòng. Khi ngủ chung giường mà thể hành phòng, thật là một loại tra tấn.
*Hành phòng: Chuyện quan hệ vợ chồng
Trong đêm tối Tô Lăng cắn chặt răng, đột nhiên hỏi một câu: “DIỆC NHIÊN, nàng học thuộc Thanh tâm chú ?”
“Hả?” Trình Diệc Nhiên bỗng nhiên ý thức sự khác thường của cơ thể , liền nhích xa, nhỏ giọng , “Chàng đừng quên Trương thái y gì.”
“Ta quên.” Nghe giọng Tô Lăng chút rầu rĩ.
Trình Diệc Nhiên trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng nhịn tiếng.
—
Lúc thượng triều, đại thần trong triều rõ ràng đều cảm giác tâm tình Hoàng đế tồi. nguyên nhân cụ thể là gì, ai . Mọi phân tích một phen, đa phần đều nghĩ là bởi vì sắp đến kỳ thi đình.
Hoàng thượng sắp thêm trọng dụng, như thế nào vui?
Đây là khoa cử đầu tiên khi Hoàng đế đăng cơ, tuy rằng giữa chừng từng xuất hiện nữ tử tham gia khoa khảo nhưng đại bộ phận đều dồn lực chú ý ở mấy nơi lớn hơn. Mười năm học tập gian khổ, chỉ đến lúc .
Bản Trình Thụy đối với thi đình cũng đặt nặng lắm, nhưng vẫn nghiêm túc chuẩn .
Khi trong danh sách đầu, ngoại trừ cập quan, còn hai vị, một 39, một 41, liền cảm thấy lẽ chính là Thám Hoa.
Xưa nay dường như đều một quy luật mặc định, trong ba bọn họ, Thám Hoa luôn là trẻ tuổi tuấn tú. Hắn âm thầm đánh giá diện mạo ba bọn họ, trong lòng cơ bản hiểu rõ.
Quả thực, khi báo tin vui khua chiêng gõ trống đến Trình gia, lúc thông báo “ xếp hạng thứ ba và ban cấp bậc tiến sĩ”, Trình Thụy hề ngạc nhiên. Hắn thản nhiên, phân phó cho nô tài Đoan Khê ban thưởng.
Trình nhị gia Trình Hạo ha ha, liên thanh khen thưởng. Sau khi báo tin vui rời , ông với Trình Thụy: “Không tồi, trong lứa các con, chỉ con là ban cấp bậc tiến sĩ. Đại ca con xuất tiến sĩ, nhị ca con tham gia thi hội…”
Trong lòng ông vui mừng, con trai thứ ba là ông dạy dỗ xuất sắc nhất.
Trình Thụy thần thái kính cẩn, yên lặng lắng .
“Ta để mẫu con đến Triệu gia thương lượng một nữa, sớm ngày thành chuyện hôn sự.” Trình Hạo , “Phải song hỷ lâm môn mới náo nhiệt.”
“Vâng.” Trình Thụy thấp giọng .
Dù cũng kết hôn. Cưới sớm trễ cũng khác lắm.
Đang thì Ôn gia bên đến báo tin, là thiếu nãi nãi sinh hạ một tiểu công tử, mẫu tử đều bình an.
Trình Hạo ngẩn , vỗ tay to: “Ha ha ha, đây mới chính là song hỷ lâm môn.”
Trình Thụy cũng : “Vâng.” Đoan Nương thuận lợi sinh hạ hài tử, như ngày tháng ở Ôn gia thể thoải mái hơn một chút.
--
Thi đình kết quả, trong ngoài triều đình, quán quán rượu đều thể tránh khỏi nghị luận một thời gian, thư viện Sùng Đức cũng ngoại lệ.
So với bảng nhãn Trạng nguyên tuổi gấp đôi bọn họ thì họ càng cảm thấy hứng thú với Thám Hoa lang trẻ tuổi tuấn hơn.
“Vị Trình Thám Hoa hình như quan hệ với thư viện của chúng đấy…”
“ , hiệu trưởng đầu tiên của thư viện Sùng Đức là ông cố của ngài .”
“Vậy chẳng là cùng họ với hiệu trưởng của chúng ?”
“Xem thật , chỉ cùng họ. Ngài là nhi tử nhận nuôi của hiệu trưởng! Biết Trình Hoàng hậu ? Trình Thám Hoa là ca ca ruột của nàng. Ai nha, Trình Hoàng hậu học tập cũng lợi hại. Năng lực học tập lợi hại như , đều đến nhà bọn họ hết …”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-thanh-doi-voi-nam-chinh-phan-dien/chuong-181.html.]
Chu Lệnh Nguyệt học trò cùng trường nghị luận sôi nổi, trong lòng kích động thôi. Nàng suy nghĩ, về nàng nhất định chăm chỉ khắc khổ hơn, cũng tham gia khoa cử.
Nàng nhất định tạo tên tuổi.
Mà lúc , bạn cùng phòng Mộc Phù Dung của nàng còn đang ở Mộc gia giữ đạo hiếu.
Cha kế Mộc lão gia cuối cùng rời xa nhân thế, lúc lâm chung, ông tỷ hai bọn họ hòa thuận sống với , chiếu cố giúp đỡ . Cuối cùng, với một nàng: “Phù Dung… đừng trách … Trường Thanh là nhi tử của … Cũng là của con…”
Mộc Phù Dung thành tiếng, cha kế của nàng tuy rằng bỏ mặc một chuyện Mộc Trường Thanh với nàng, nhưng dù ông cũng cha kế mười mấy năm, cũng chăm sóc cho nàng.
Cha kế qua đời, Mộc Phù Dung vì giữ đạo hiếu, thể về thư viện học tập . Bất quá, lẽ cha kế còn nữa, nên Mộc Trường Thanh thoạt còn nổi điên, đối với nàng cũng xem như quy củ.
tương lai thế nào đây? Nàng thể gì cả. Sau ba năm mãn hiếu, nàng cũng gần hai mươi tuổi. Chẳng lẽ cả đời đều như ?
Mộc Phù Dung lên mênh mang, thầm nghĩ, nàng cần gì đó, thể cứ như mãi .
—
Trình Thụy thành tiến sĩ, tâm trạng Triệu thị cũng trở nên hơn, thể so với đây cũng khỏe hơn nhiều. Bà chọn ngày về nhà đẻ thương lượng hôn kỳ với tẩu tẩu, cuối cùng định tháng năm.
Chẳng qua hôn sự hai nhà Trình Triệu rốt cuộc vẫn thể cử hành đúng hạn.
Đầu tháng 5, thời tiết khá nóng, Trình Diệc Nhiên phe phẩy quạt tròn chuyện với Tô Lăng: “Lại sắp đến sinh nhật của .”
“Hửm?” Tô Lăng nhướng mày.
“Năm nay nghĩ tặng …” Trình Diệc Nhiên còn xong thấy nội giám vội vàng tiến , hành lễ với họ, vẻ mặt tràn đầy hoảng hốt.
“Chuyện gì?” Tô Lăng nhíu mày.
Nội giám vội bẩm báo: “Thái thượng hoàng vẻ lắm…”
“Hả?” Mí mắt Tô Lăng khẽ nhúc nhích. Câu “Thái thượng hoàng lắm” , mùa đông năm ít . Tô Lăng hít sâu một , với DIỆC NHIÊN: “Ta xem, nàng đợi ở đây, cần lo lắng.”
Trình Diệc Nhiên chỉ gật gật đầu.
—
Lần Thái thượng hoàng thật sự . Một nam nhân tướng mạo tuấn tú khi còn trẻ, lúc giường, nhúc nhích.
Tô Lăng giường, hiếm khi nghiêm túc phụ .
Khi còn nhỏ, còn ở Bắc Hòa cung ơi hãi đối với phụ hoàng bao giờ gặp mặt, còn chút mong chờ. năm Tô Lăng mười lăm tuổi , đầu tiên phụ hoàng giơ kiếm về phía . Rồi đến , vì Diêu thị, phụ hoàng từng đoạn thời gian hoà nhã với . Phụ hoàng nhận , lập Thái tử, những chuyện , phụ hoàng hầu như phản đối.
Khi đó, thái độ của phụ hoàng đối với gần như dung túng. Tô Lăng còn ngu ngốc cho rằng đây chính là tình phụ tử, lẽ phụ hoàng chỉ vì Diêu thị mà cũng mang theo tâm tư bù đắp cho … Đáng tiếc, lúc Diêu thị rời , hết thảy thứ đều là ảo ảnh.
Trong ba năm , Tô Lăng ít khi đặt chân đến Tây Uyển, sâu trong nội tâm chỉ cảm thấy nếu phụ hoàng c.h.ế.t Diêu thị thì bao nhiêu…
Tô Lăng nhẹ giọng hỏi: “Thái thượng hoàng đây chuyện gì ?”
Nội giám thầm : “Thái thượng hoàng mỗi ngày chỉ gọi khuê danh của Diêu Thái hậu.”
“Không gì khác?” Tô Lăng truy vấn.
Nội giám chần chờ một chút lắc đầu: “Không gì khác.”
Không nội giám lừa gạt Hoàng thượng, là Thái thượng hoàng những lúc mắng chửi thật sự thể với Hoàng thượng . Chẳng lẽ những lúc Thái thượng hoàng tinh thần phấn chấn, chửi bậy g.i.ế.c Hoàng đế ?
Thái thượng hoàng hồ đồ nhưng bọn họ một chút cũng dám hồ đồ. Những lời như , bọn họ !
Tô Lăng tiếp tục truy vấn nữa, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái, tỏ vẻ .
Thái y bên cạnh nhỏ giọng : “Hoàng thượng, Thái thượng hoàng băng hà …”
Tô Lăng khẽ nheo mắt, dáng vẻ chút thể tin : “Băng hà?” Vươn ngón tay , đặt chóp mũi Thái thượng hoàng.
Tô Lăng rút tay, chậm rãi khép mắt.
Thái thượng hoàng thật sự băng hà.
Trong lòng trống rỗng, đến tột cùng thể là cảm giác gì, chỉ nhẹ nhàng thở dài, chậm rãi lắc đầu.
--
Thái thượng hoàng thoái vị gần ba năm băng thệ, chuyện cũng gây xôn xao quá lớn. Dù thì thể Thái thượng hoàng , chuyện ngày một ngày hai, cũng đều . Trong mắt , Thái thượng hoàng lâu từng xuất hiện.
Thì ông còn kéo dài mấy năm mới ly thế ?
Thái thượng hoàng băng hà đối với triều thần mà , phiền toái nhất chính là túc trực bên linh cữu.
Thời tiết tháng năm, tang cũng là một nhiệm vụ nhẹ nhàng.
Trình Diệc Nhiên Hoàng hậu, dựa theo lễ tiết cũng mang theo nữ quyến tang trong cung.
Hiện giờ nàng đang mang thai, Tô Lăng suy nghĩ để nàng mệt mỏi quá mức, liền : “Nàng dứt khoát cáo ốm , đừng để mệt.”
Trình Diệc Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu: “Muốn cáo ốm, cũng thể mới bắt đầu bệnh. Chuyện lớn như , thể lộ mặt.”
Tô Lăng nhíu mày: “Quan trọng là thể nàng…”
Trình Diệc Nhiên khẽ mỉm : “Chàng yên tâm, tự hiểu rõ, sẽ để quá mệt mỏi.”
Trình Diệc Nhiên cũng cậy mạnh, nàng cũng yêu đứa con trong bụng .
Tô Lăng thấy nàng như thế, chỉ : “Vậy nàng chú ý một chút, đúng mực.”
“Ta .”
--
Linh cữu Thái thượng hoàng tạm thời để trong cung, Trình Diệc Nhiên mang theo mệnh phụ tang trong cung.
Vậy mà bao lâu, Mậu Dương công chúa bên cạnh nàng khẽ : “Mấy ngày , bất chợt nương nương mang thai?”
“Vâng.” Trình Diệc Nhiên thấp giọng , “Thái y bắt mạch, là thai.”
Cho nên nàng thể quỳ lâu, nên tìm cớ tránh .
“Xỉu .” Mậu Dương Trưởng công chúa bỗng nhiên .
“Cái gì?” Trình Diệc Nhiên rõ.
Mậu Dương Trưởng công chúa cẩn thận bên tai nàng: “Ngài xỉu .”
Trình Diệc Nhiên mở to hai mắt.
Mậu Dương Trưởng công chúa mặt đổi sắc: “Trời nóng, ngài mang thai, trong bụng hài tử quan trọng, thể quỳ lâu. Ngài xỉu , đỡ ngài.”
Loại chuyện giả vờ bất tỉnh , Trình Diệc Nhiên kinh nghiệm gì, nàng ấp ủ tình cảm ngay thẳng, Mậu Dương Trưởng công chúa lẽ là đợi , trực tiếp khẽ kéo nàng, để nàng ngất xỉu trong lòng .
Trình Diệc Nhiên cũng ngu ngốc, vội vàng nhắm chặt hai mắt.
Nàng nhanh chóng Trưởng công chúa : “Người , mau đưa nương nương đến Thiên điện . Nhanh chóng gọi thái y, xem tiểu thái tử trong bụng nương nương !”
Từ lúc Kim thượng kế vị đến nay, chuyện bên trong còn rõ, nay Hoàng hậu mang thai, chính là chuyện đại sự quan trọng nhất, nửa điểm cũng qua loa.
Mậu Dương Trưởng công chúa và cung nữ cùng ôm Trình Diệc Nhiên dìu đến Thiên điện nghỉ ngơi. Bà còn phân phó cung nhân: “Còn mau mời thái y?” “Đi nấu nước ấm.” “Ngươi đến Ngự Thiện phòng xem, cháo tổ yến ”…
Sau khi tất cả cung nhân rời , Mậu Dương Trưởng công chúa mới với Trình Diệc Nhiên: “Các còn trẻ, trải qua những chuyện như . Nên rằng, sống quan trọng hơn c.h.ế.t nhiều. Khóc tang, loại chuyện , đều là cho xem. Thái thượng hoàng dù cũng tôn tử ông chút sơ xuất.”
Trình Diệc Nhiên kinh ngạc, cũng chỉ gật đầu, lên tiếng. Mậu Dương Trưởng công chúa là trưởng bối, trưởng bối cũng sẽ để cho bọn họ hành sự như ?
“Hiện tại mấy tháng ?” Mậu Dương Trưởng công chúa khẽ hỏi.
“Hơn hai tháng.” Trình Diệc Nhiên thành thật trả lời, “Sắp ba tháng .”
“Ba tháng đầu là quan trọng nhất.” Dáng vẻ Mậu Dương Trưởng công chúa kinh nghiệm: “Khóc tang, tang cảm xúc d.a.o động nhiều, mệt, thích hợp với thai phụ. Trong cung thành lệ, ngài chỉ cần sơ là .” Bà nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Trình Diệc Nhiên: “Ngài yên tâm, phụ hoàng của ngài sẽ trách tội.”
Bà và tiên đế cùng , chẳng qua tình cảm cũng . Nói thực , bà thật chút chướng mắt với cách hành xử của hoàng . So với Thái thượng hoàng, bà vẫn là mong chờ cháu trai. Hoàng ly thế, trong lòng bà tất nhiên khổ sở nhưng đa phần cũng chỉ là tâm lý “A, thật sự mất ”. Ba năm bà chứng kiến dáng vẻ bệnh tật của Thái thượng hoàng, đôi khi bà nghĩ sống như thật sự ý nghĩa gì…
Cho nên lúc , tuy là đang tang, nhưng trong lòng Mậu Dương Trưởng công chúa hoài niệm lúc sống nhiều hơn.
Khi đầu tiên gặp, trong lòng bà liền nhận đứa cháu trai .
Bà nhi tử, mặc dù trong lòng là cháu trai nhưng cũng khác con trai là mấy. Bà coi trọng điều gì.
Vì thế, Mậu Dương Trưởng công chúa tiếp tục trấn an Trình Diệc Nhiên: “Thân thể quan trọng nhất, chuyện lòng là . Nếu vì đau thương quá độ gây ảnh hưởng đến thể, mới là bất hiếu. Huống chi, trong bụng của ngài còn một sinh mệnh nữa…”
Trình Diệc Nhiên gật gật đầu, dáng vẻ tán đồng.
“ , trong bụng ngài là một đứa ?” Mậu Dương Trưởng công chúa như đang nhớ đến chuyện gì, hai mắt bỗng nhiên tỏa sáng, “Thái y , lẽ sẽ là song thai?”
Bà vẫn chút chấp niệm với long phượng thai. Đại khái vẫn là cái duyên, ý nạp phi tần, như thì nhất Trình thị nên sinh mấy đứa . Con nối dõi hoàng gia quá ít, chung quy .
Trình Diệc Nhiên chằm chằm bà, yên lặng lắc đầu, một lúc lâu mới : “Chưa đến… Cô cô, hiện tại mới mang thai đến ba tháng .”