Xuyên sách ta thành đôi với nam chính phản diện’’ - Chương 79
Cập nhật lúc: 2024-06-23 15:04:28
Lượt xem: 114
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đế đặt chén rượu trong tay xuống, chằm chằm Tô Lăng đó thẳng dậy mà : "Vẫn là câu , chỉ cần con đối xử thật với Quý phi nương nương, những thứ con đều sẽ ."
Thần sắc Tô Lăng vô cùng bình thản, tự rót cho một chén rượu, nhanh chậm mở lời: "Nhi thần một chuyện cầu xin phụ hoàng."
"Con ."
"Phụ hoàng hẳn , nhi thần lớn lên trong Bắc Hòa cung." Giọng Tô Lăng nhẹ, "Vốn dĩ Bắc Hòa cung tất cả mười bốn vị phi tần, , tất nhiên trong đó kể đến mẫu của con..."
Thần sắc Hoàng đế chút đổi, mẫu của Hoài Tư tất nhiên các vị phi tần trong Bắc Hòa cung. Năm đó ông vì Diêu thị mà suýt chút nữa giải tán hậu cung, dù thành công nhưng cũng sắp xếp các nàng sang một bên, để họ đến quấy rầy cuộc sống của ông và Thù Nhi nữa.
Ông thật sự yêu bà, yêu đến mức trong mắt trong tâm cũng chỉ chứa duy nhất hình ảnh bà. Hai năm đầu tiên, hai bọn họ thực sự giống như một đôi phu thê bình thường trong dân gian, vô cùng ân ái, thỉnh thoảng cũng chút cãi vã qua . bản ông nên vì một cãi mà rời khỏi Tây Uyển, lâm hạnh một tiểu cung nữ.
Sau khi tỉnh táo , ông lập tức hối hận, chán ghét hành vi của bản .
Diêu thị việc lập tức nháo hòa ly, xuất cung.
Ông sử dụng hết cách mới thể khiến bà hồi tâm chuyển ý mà tha thứ cho .
Từ đó về , ông hết sức dung túng bà, bà chút hài lòng nào. Còn về cung nữ ông lâm hạnh qua một , vốn dĩ ông định ban c.h.ế.t để tỏ rõ lòng với bà.
Diêu thị ngăn cản, hai mắt bà rưng rưng, thần sắc cũng chút thống khổ: "Cần gì như ? Đã chà đạp cô nương nhà bây giờ còn lấy tính mạng nàng , quả nhiên vì là nữ nhân nên đáng chịu những chuyện như ?"
Ông đành trực tiếp để cho cung nữ họ Tô ở trong Bắc Hòa cung bạn cùng mấy phi tần .
Từ nay về , ông chỉ một Diêu thị mà thôi.
Về ông mới cung nữ dù chỉ hầu hạ một nhưng thai, nhưng đó là chuyện lâu về .
...
Hôm nay thấy Hoài Tư nhắc đến mẫu, Hoàng đế dường như chút thoải mái. Ông ho khan một tiếng, : "Sau đó thì ?"
"Mười bốn vị nương nương nay cũng chỉ còn mười một vị. Nhi thần hôm nay Tĩnh Tần nương nương xông tây Uyển kinh động đến Quý phi nương nương."
Vốn dĩ mặt Hoàng đế còn mang theo ý nhưng lúc cả gương mặt ông lập tức trầm xuống: "Nếu con cầu xin cho nàng thì cần nữa. Sau con chỉ cần xem Quý phi nương nương như mẫu của là !"
Hai mắt Tô Lăng rũ xuống, tự động bỏ qua lời của ông : "Nhi thần cầu xin cho mười một vị nương nương còn trong Bắc Hòa cung một đạo thánh chỉ." Cậu lên, cung kính hành lễ: "Nhi thần mong phụ hoàng thể để các vị tự do xuất cung."
Một chữ một chữ , vô cùng khí phách.
Lúc sắc mặt Hoàng đế âm trầm đến cực điểm, ánh nến chập chờn liên tục ánh lên khuôn mặt ông vài vệt bóng mờ. Cách đó xa, nội giám đang nhiệm vụ đêm nay cũng âm thầm nín thở, chỉ sợ đêm giao thừa sẽ xảy chuyện.
"Choang" một tiếng, Hoàng đế đặt mạnh chén rượu trong tay xuống bàn, vẻ mặt vui, "Lá gan của ngươi quả thật càng lúc càng lớn. Trước đó để cho nha đầu đen Trình Diệc Nhiên trở thành thư đồng của ngươi, để cho phi tần trong cung ở tùy ý. Tiếp theo đó ngươi gì nữa? Có là trẫm truyền ngôi vị cho ngươi luôn đúng ?!"
Không thể những lời thế thực sự lòng kinh sợ, mấy nội giám đang nhiệm vụ gần đó lập tức quỳ xuống trong vô thức.
Tô Lăng hít sâu một , khom lưng hành lễ, hết sức thành khẩn mà : "Nhi thần dám."
"Không dám? Trẫm thấy ngươi gì mà dám?" Hoàng đế nhạt, "Trẫm đồng ý cất nhắc ngươi nhưng chính bản ngươi cũng đúng mực."
Tô Lăng hề sợ hãi: "Nhi thần hơn mười năm , phụ hoàng cũng từng ý định giải tán hậu cung." Cậu dừng một chút đó tiếp: "Thực hôm nay ngoảnh đầu , nếu lúc đó phụ hoàng thật sự thả các nàng về nhà cũng là một chuyện . Đối với phụ hoàng, đối với Quý phi nương đối với các nương nương trong Bắc Hòa cung đều là chuyện cả."
Hoàng đế đưa mắt Tô Lăng, sắc mặt hòa hoãn hơn nhiều: Nếu năm đó ông thật sự giải tán hậu cung thì hẳn mấy năm nay Thù Nhi thể vui vẻ hơn nhiều.
Tô Lăng khẽ lắc đầu, trong giọng chút buồn bã giải thích : "Mấy vị nương nương đều tiến cung lúc tuổi còn xuân xanh, chỉ vì phụng bồi Hoàng thượng mà cung, từ đó về thể gặp mặt phụ mẫu. Nếu các nàng thật sự cung bạn với thánh giá thì cũng ..."
Trên thực tế, hơn mười mấy vị phi thần mỹ mạo, đa tài đa nghệ hơn mười năm ròng hề cơ hội gặp gỡ thánh nhan, những năm tháng xuân xanh nhất đời đều trải qua trong Bắc Hòa cung lạnh lẽo.
Tô Lăng mỉm : "Đã nhiều năm phụ hoàng đến Bắc Hòa cung đúng ? Bây giờ ở đó yên tĩnh, các vị nương nương ở đó nhàn rỗi chuyện gì đều tự tìm chuyện cho . Liễu tài tử sẽ thoại bản, Thẩm mỹ nhân am hiểu ca múa sẽ biên soạn mấy bài múa, mấy nương nương khác tham dự vở múa đó, cùng diễn xướng.”
"Khi con còn bé vẫn luôn cho rằng thế giới cũng chỉ lớn như Bắc Hòa cung mà thôi..."
Tô Lăng tự giễu , mẫu Tô thị của lo sợ Hoàng đế chấp nhận , ban đầu giấu . Sau phát hiện nhưng mấy vị nương nương trong Bắc Hòa cung thương lượng một hồi, tất cả đều quyết định sẽ âm thầm giấu chuyện .
Vốn dĩ Bắc Hòa cung mười bốn vị nương nương, hồi mới chuyển đến đó một vị Bảo lâm xuất là cung nữ nhưng tài ca múa tự nhận bản tài cố gắng tìm cách phục sủng. Sau đó Hoàng đế trực tiếp ban c.h.ế.t cho nàng.
—— Thái độ của Hoàng đế hết sức rõ ràng, đó chính là hận thể khiến những thứ Quý phi nương nương khó chịu đau khổ biến mất đời . Mặc dù đứa bé là cốt nhục của Hoàng đế nhưng các nàng cũng Hoàng đế thể bao dung .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-thanh-doi-voi-nam-chinh-phan-dien/chuong-79.html.]
chuyện khiến mấy vị nương nương vốn rảnh rỗi dường như phát hiện thứ gì đó mới mẻ như một vở diễn mới, vì thế họ bắt đầu tập trung đứa bé .
Các nàng xuất hết bản lĩnh của truyền dạy cho đứa bé .
Gia đình Liễu tài tử nổi tiếng là học rộng hiểu sâu, nàng cũng là một tài nữ nổi danh nên phụ trách dạy Tô Lăng sách chữ.
Phụ Chu quý nhân từng buôn bán ở nơi biên cảnh, tinh thông các loại văn tự của Hồ, vì thế nàng phụ trách dạy Hồ văn cho Tô Lăng
Tĩnh Tần nương nương là tướng môn hổ nữ, từ nhỏ học công phu vì thế nàng trực tiếp dạy Tô Lăng tập võ.
......
Về Tô Lăng từng nghĩ, lẽ chính là sự an ủi duy nhất trong cuộc sống an tĩnh tịch mịch của các nàng.
Các nàng thể con.
Nên Tô Lăng cũng coi như là đứa con chung của các nàng .
Thậm chí cái tên "Tiêu Lăng Thâm" cũng do mấy các nàng từng từng phát biểu ý kiến, tranh chấp ngừng, ngay cả đánh đố bốc thăm cũng mang hết mới quyết định .
Chỉ là, thích họ "Tiêu" lắm.
Lên mười tuổi, mẫu qua đời.
Lên mười hai tuổi, buổi tối tiết trung thu, khỏi Bắc Hòa cung đó gặp cô cô của —— Mậu Dương trưởng công chúa Tiêu Yến.
...
Nghe Tô Lăng kể chuyện xưa, hiếm khi Hoàng đế cảm thấy thoải mái: "Không sai, quả thực trẫm từng nghĩ đến chuyện giải tán hậu cung nhưng quy củ tổ tông cho phép ."
Tô Lăng khẽ, trong lòng thầm : Quy củ của tổ tông ? Lẽ nào tổ tông quy định ngươi lập Hoàng hậu, biếm hết tất cả các vị phi tần phạm sai lầm lãnh cung?
lời khác: "Phụ hoàng, mấy vị Bắc Hòa cung nương nương cũng hơn mười năm trời hề bước ngoài. Nói lời dễ thì đến cùng mấy nàng dáng vẻ nào, sống c.h.ế.t cũng sớm còn ai quan tâm nữa. Dù để các nàng về đoàn tụ cùng nhà cũng thể chuyện gì chứ? Huống hồ các nàng ở trong cung dù cũng trở thành cái gai trong lòng Quý phi nương nương! Hôm nay Tĩnh Tần nương nương, chừng ngày mai còn Động Tần ..."
Tô Lăng khom hành lễ: "Phùng lão phu nhân bệnh nặng, xin phụ hoàng thể thành cho lòng hiếu thảo của Tĩnh Tần nương nương." Hai mắt Tô Lăng rũ xuống: "Nghe khiến Phùng lão phu nhân yên tâm nhất chính là nhi tử mất sớm từ nhỏ cùng với nữ nhi mười năm trời thể gặp mặt ."
Cần gì như ? Nhốt cô nương nhà trong cung cấm, thời gian lãng phí chính là cả một đời .
Tô Lăng nghĩ, nhất định sẽ giống phụ hoàng, đời của chỉ cần duy nhất một trong tim là .
Nghe Tô Lăng nhắc đến nhi tử mất sớm cùng với nữ nhi mười năm gặp mặt, trong lòng Hoàng đế chút hoảng hốt, ông chợt nhớ đến Thái tử Hoài Mẫn vốn thông minh lanh lợi từ nhỏ của . Trong lòng nhịn đau xót, khẽ : "Đã là lễ mừng năm mới, trẫm liền cho nàng một ân điển. Để Phùng thị lén lút về nhà một chuyến ngày mùng hai . mà ——" Giọng Hoàng đế chút đổi, khuôn mặt cũng hiện lên sự ngoan độc, "Nếu của Bắc Hòa cung còn dám xuất hiện mặt Quý phi nương nương thêm nào nữa, trẫm sẽ dễ dãi như ."
Tô Lăng vui vẻ: "Vậy những nương nương khác thì ?"
Hoàng đế xua tay: "Ngày khác ." Ông chút mệt mỏi: "Không còn sớm, ngươi trở về ."
Tô Lăng thi lễ xin cáo lui.
Bên ngoài hàn khí nặng, nhưng dường như cảm nhận chút lạnh lẽo nào.
Đêm đông đen kịt, Tô Lăng bước đường về Hành Vân Các. Thỉnh thoảng vẫn thể thấy pháo hoa bầu trời, cũng là âm thành nổ pháo từ chỗ nào truyền tới.
Cậu về hướng Sùng Đức thư viện, trong lòng chợt cảm thấy mềm mại ngừng: Không lúc nàng đang gì?
Lúc Trình Diệc Nhiên đang đón giao thừa cùng với phụ mẫu.
Năm nay Trình Gia vẫn thể về.
Lư thị mang lục giáp (1) nên cũng chút tiện. Trình Khải bèn trở về phòng cùng nàng.
(1): ý thai
Vì thế thực sự ở đón giao thừa chỉ còn phu thê Trình Uyên và Trình Diệc Nhiên.
Trình Diệc Nhiên xưa nay vẫn luôn ngủ sớm dậy sớm, lúc chút mệt mỏi. Nàng sợ bản nhịn liền trực tiếp chơi giải câu đố với phụ mẫu.
Lôi thị giỏi trò , lúc đầu bà còn hứng chí bừng bừng nhưng đó trực tiếp xua tay : "Không , , hai chơi tiếp ."
Trình Diệc Nhiên kéo kéo góc áo mẫu , : "Mẫu , hai chúng một phe. Hai chúng nhất định thể thắng phụ .”