Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn lui , Ba Trát Đồ thấy đương nhiên là bỏ qua.
Diệp Gia liếc Ba Trát Đồ, lập tức dậy một câu Thất lễ, và đường hoàng rời khỏi quán .
Ngô San chằm chằm bóng lưng Diệp Gia, khuôn mặt lúc xanh lúc trắng, hết sức khó coi. Nàng tức giận đến mức nghiến răng, nhưng một khi đặt chân đến trấn Đông Hương, thì rồng mạnh đến mấy cũng thể chế ngự rắn ở địa bàn*. Diệp Gia nếu nàng bẽ mặt, thì nàng cũng thể động tới một cọng tóc của Diệp Gia.
*Phép vua thua lệ làng.
Diệp Gia bước khỏi quán , đầu thoáng về hướng quán . Người bên trong còn , nhưng lờ mờ thể thấy tiếng đập phá chén đĩa truyền ngoài. Có một chiếc xe la đậu ở ngoài cửa, Diệp Gia ngẩng đầu lên , thấy chính là xe của nhà . Xốc rèm lên, sắc mặt Chu Cảnh Sâm trắng bệch bên trong. Diệp Gia lên xe vê cửa hàng , thấy việc kinh doanh hề ảnh hưởng, mới theo Chu Cảnh Sâm thẳng một đường trở về Thẩm phủ.
Dư thị sớm chạy tới hỏi han tình hình thế nào, hai một một tới tới xem mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Lúc nãy Diệp Gia cưỡng chế mời , Diệp tứ lo lắng sẽ xảy chuyện, nên thuận đường mang hài tử về nhà liền nhanh chóng thông báo chuyện với Dư thị. Dư thị vội vã chạy tìm Chu Cảnh Sâm, nên mới chuyện Ba Trát Đồ dẫn tới uy h.i.ế.p đằng .
"Rốt cuộc Ngô gia ý gì? Đầu tiên là tốn công vô ích giật dây Lưu gia bỏ thêm vỏ túc đồ ăn, bây giờ nữ nhi Ngô gia đến cưỡng ép hỏi mua công thức điều chế xà phòng thơm..." Tuy rằng xà phòng quả thực hái tiền, thể một khoản lợi nhuận khổng lồ. Ngô gia cũng thiếu thốn chút tiên . Bản Ngô gia kinh doanh son phấn bột nước, lợi nhuận của buôn bán son phấn bột nước nhiều hơn nhiều so với xà phòng thơm, mà Ngô gia vẫn thấy thỏa mãn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-554.html.]
Diệp Gia vốn cũng chỉ lẩm bẩm trong lòng, Chu Cảnh Sâm thấy bật : "Nàng sẽ chê trong tay nắm giữ quá nhiều con đường kiếm bộn tiên ?"
Diệp Gia: "... Sẽ , con luôn càng kiếm nhiều thì càng tham lam."
"Lòng tham của con là càng ăn càng lớn, Ngô gia giàu nhất nhiều năm đến , thứ bọn họ coi trọng nhất chính là tiền tài. Nếu bất cứ con đường nào thể kiếm tiền, thì bọn họ đều chen chân . Hơn nữa, càng kiếm nhiều thì tiêu xài cũng tốn hơn kém. Ngô gia gia nghiệp phát triển định an , lượng tiền tài cần thu xếp đương nhiên thể thiếu. Một khi phía vươn tay đòi tiền, thì yêu cầu cũng con nhỏ như ngàn lượng..."
Trên trán Chu Cảnh Sâm toát mồ hôi lạnh, miệng vết thương của còn kịp lành hẳn: "Tuy nhiên mắt thì Ngô gia vẫn đủ năng lực lớn chuyện lên. Tô Lặc Đồ dù yêu thương nữ nhi của ông đến mức nào, thì cũng sắc của nữ tử che mờ con mắt. Hơn nữa, hoa đến mấy thì cũng sẽ đến lúc tàn."
Chu Cảnh Sâm trầm giọng : "Những tham luyến sắc , từ tới nay chỉ mới chứ nào thấy cũ , Gia Nương, nàng xem?"
Diệp Gia: "..."
Nàng cái gì, nàng là tham luyến sắc , nhưng nàng gì mới cũ nào.
Đảo mắt bằng nửa con mắt, Diệp gia nhanh chóng dậy lấy băng gac và thuốc trị thương tới. Chỉ mới ngoài một chuyến, vết thương mới khép miệng rách . Có m.á.u đỏ rỉ thấm ướt chỗ phía xương sườn bên , Diệp Gia dứt khoát cởi thắt lưng của .
Mới nhẹ nhàng giật quân áo của một chút, mặt mày Chu Cảnh Sâm lập tức trắng bệch. Diệp Gia vội vàng tiến tới đỡ lấy, dìu ngôi xuống bên mép giường.