Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 147

Cập nhật lúc: 2024-10-14 12:10:13
Lượt xem: 197

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Dã thấy đại đội trưởng, liền cúi đầu với vợ , “Vợ ơi, đại đội trưởng ở bên , tìm ông ?”

Dung Yên qua chỗ đại đội trưởng đang , đó lắc đầu, “Không , đến nhà ông .”

mới qua, vợ của đại đội trưởng ruộng. Vậy thì nhất định sẽ ở trong nhà.

một trực giác, rằng chắc chắn là vợ đại đội trưởng sẽ cái gì đó.

Hơn nữa, vợ của đại đội trưởng khá tham lam, điều thuận tiện cho cô chuyện.

Quay đầu thấy vẻ mặt thôi của Tần Dã, liền : “Như ! Anh cần cùng em .”

Làm Tần Dã yên tâm để cô một , lúc đang chuẩn mở miệng cũng theo.

Thì vợ tiếp: “Anh tiện cho em.”

Chỉ bốn chữ cho lời của Tần Dã chuẩn nuốt trở .

Anh gật đầu sửa lời, “Được.”

Dung Yên thấy đòi nữa, thì lập tức đến nhà của đại đội trưởng.

Còn Tần Dã thì trở về nhà.

Lúc Dung Yên đến nhà của đại đội trưởng, cửa lớn đang mở sẵn, nhưng Dung Yên cũng ngay lập tức, mà gõ vài cái ở cửa.

“Thím, đang ở nhà !”

Hoàng Thúy Hoa đang ở trong sân quét rác thì thấy Dung Yên, tầm mắt dừng ở tay cô tiên, lúc thấy cô cầm theo một bao đồ vật tới.

Nụ mặt Hoàng Thúy Hoa càng thêm thiết.

Lập tức nở một nụ tươi, “Vợ Tần Dã đến ! Cô đừng ở cửa nữa, nhanh .”

ném cây chổi tay qua một bên, đôi tay xoa xoa ở quần áo.

Tầm mắt thường dừng ở bao giấy tay của Dung Yên.

Trong lòng thầm nghĩ……Cũng vợ của Tần Dã mang đến thứ gì.

Về phần ý nghĩ nên lấy……Thì bà thật sự .

Đối với đồ vật đưa tới cửa, nếu thấy……thì chính là hành vi của đứa ngốc.

Dung Yên bộ như thấy ánh mắt tham lam .

Cầm theo đồ vật trong sân.

mà cô cũng đưa đồ vật trong tay qua.

“Thím, thật hỏi thăm một ít chuyện từ thím.”

Hoàng Thúy Hoa ngửi thấy mùi hương, bà cảm thấy đồ mà vợ Tần Dã cầm tới chính là mấy món điểm tâm linh tinh.

Mùi hương cho con sâu đói trong bụng bà rục rịch.

Duỗi tay lấy, nhưng mà vì thể diện nên cũng cảm thấy thích hợp.

Âm thầm nuốt nước miếng một chút, lúc mới hỏi: “Vợ Tần Dã, cô hỏi chuyện gì?”

Nói xong câu đó, tầm mắt của bà dừng ở cái bao giấy.

Thật sự thơm.

Cả đời của bà cũng từng ngửi qua đồ vật nào thơm như .

Cố tình……Người tặng lễ còn cố tình đưa cho bà .

Dung Yên như cũ bộ thấy ánh mắt tham lam .

cô cũng vội mà hỏi chuyện ngay.

Ngược về đồ vật tay, "Thím, thím đây là cái gì ?"

Hoàng Thúy Hoa , "Vợ Tần Dã, cô đang cầm cái gì ? Mùi thơm quá!"

Dung Yên nhanh chậm , "Là một ít điểm tâm mua trong cửa hàng Hữu Nghị ở Kinh Thị, một túi bánh giá tận năm đồng tiền."

Khi Hoàng Thúy Hoa thấy cái giá, bà lập tức mở to mắt , "Gì? Năm đồng tiền? Má ơi! Cái thế mà quý hơn cả thịt, nó từ vàng hả?"

Giá cả cao thái quá, cho bà thể tưởng tượng nổi.

Cả đời bà từng ăn đồ vật quý giá như , ăn xong lên thiên đàng ?

Tuy nhiên, bà cũng thử xem.

Dung Yên nhướng mày, đáp lời của bà , mà chuyển chủ đề, "Thím, chuyện của Tần Phú Lâm và cái t.h.i t.h.ể nữ ."

Vẻ mặt Hoàng Thúy Hoa biến đổi, cả đều trở nên cứng đờ, ánh mắt cũng lập lòe.

"......, thể chuyện ……"

Dung Yên nhếch khóe miệng lên, "Chính xác mà , Tần Phú Lâm khúc mắc gì với ba chồng của ……"

Nhìn thấy Hoàng Thúy Hoa há mồm, cô thêm một câu, "Chỉ cần thím cung cấp tin tức hữu dụng, thì thím chỉ điểm tâm năm đồng một cân , mà còn ……Năm đồng tiền cho thím."

Cộng thì cũng tương đương với mười đồng tiền, đối với vẫn luôn ham tài như Hoàng Thúy Hoa mà , lực hấp dẫn của việc tương đối lớn.

mà, nghĩ đến nếu ông chồng của bà hưu vượn thì nhất định sẽ vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-147.html.]

Vì thế khẽ cắn môi, chống cự dụ hoặc .

"......, chuyện giữa bọn họ……"

Dung Yên lời , đôi mắt của cô híp một chút, "Thím, thím đừng gạt , t.h.i t.h.ể nữ núi là ai, chính thím rõ ràng, hơn nữa chuyện cũng chính là bản thím báo cho công an. tin chắc là công an vẫn sẽ còn tìm đến thím, nếu như bây giờ thím , thì chờ thêm hai ngày cũng thôi."

Cô đưa túi điểm tâm lên phía .

Hoàng Thúy Hoa: ……

Đây rốt cuộc là cái thứ gì? Tại thơm như ?

Dung Yên mỉm , cô bỗng nhiên thở dài một , "Thôi , nếu như thím thể , cũng hỏi nhiều nữa, dù với năng lực việc của công an, tin là hai ba ngày sẽ kết quả thôi."

"Thím, phiền nữa."

Dù chỉ là lời tùy tiện , nhưng cũng gây trở ngại tới khả năng hiểu của Hoàng Thúy Hoa.

vợ Tần Dã thật sự xoay rời , thì nóng nảy.

"......Chờ, chờ một chút."

Điểm tâm dám bán, hơn nữa thêm năm đồng tiền……Sự dụ hoặc thật sự là quá lớn, Hoàng Thúy Hoa thể cưỡng .

Chân Dung Yên mới nhấc chân lên hạ xuống, "Thím, nếu như thể tùy tiện thì cũng , cũng ép buộc."

"Không, hề bắt ép, sẵn lòng, , trong phòng thím ." Hoàng Thúy Hoa tiến lên kéo Dung Yên.

Dung Yên né tránh một chút, để cho bà chạm đến tay của .

"Được, một chút."

Hoàng Thúy Hoa hai bước, bà đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhanh chóng đóng cửa .

Chờ khi đóng hết cửa, thì mới dẫn trong phòng bếp.

Rốt cuộc thì căn phòng của bà cũng tiện.

Mà bây giờ phòng bếp cũng ai, mấu đứa con dâu của bà vẫn đang ruộng, nên cũng thể trở về ngay.

"Vợ Tần Dã, với công an? nhớ rõ là công an bảo mật chuyện !"

Khóe miệng Dung Yên nâng lên một chút, " đoán."

"Gạt , đoán ?" Hoàng Thúy Hoa tin lời .

Dung Yên: "Việc dễ đoán mà! Ngày đó đại đội trưởng manh mối quan trọng trình báo lên công an ? Trước đó thì , nhưng khi chạy về nhà chạy qua nhà một chuyến, tất nhiên, là lúc ông tắm thím sự thật với ông ."

Hoàng Thúy Hoa:......

Đầu óc của lấy chồng xài như ?

Dung Yên cũng lãng phí thời gian với bà , "Đừng bận tâm chuyện nữa, mau kể với thứ mà thím "

Hoàng Thúy Hoa bộ quần áo sạch sẽ của Dung Yên, bà cũng .

Tròng mắt bà xoay chuyển, nghĩ một cách .

"Nói thật thì, chuyện mà thì khá nhiều, chỉ cần cô cho mười đồng tiền thì……"

Lúc chiếm nhiều một chút thì còn đợi đến bao giờ.

"Mười đồng?" Dung Yên nhướng chân mày, "Cũng , còn xem cái gì giá trị , rốt cuộc thì cũng khá nhiều.."

Khóe miệng nhếch lên, "Thím, ngày hôm Tần Dã đến công an một chuyến, tới tìm thím, là một tin tức ."

Muốn lấy mười đồng của cô ? Vậy thì cũng để xem bà thể cung cấp cái gì.

Cũng là cứ thích lấy thì lấy.

", thật cũng rõ lắm, chỉ là năm đó, Tần Phú Lâm lên núi cùng Điền Ngọc Mai, nhưng khi xuống núi thì chỉ xuống. Lúc cảm thấy chút kỳ lạ, nhưng mà cũng quá để ý, đến khi công an núi một bộ xương, thì cũng nghĩ quá nhiều……Mà, ngày đó đúng lúc bắt gặp Tần Phú Lâm vẻ mặt hoảng loạn, thì lúc mới nhớ đến chuyện . Tần Phú Lâm và Điền Ngọc Mai, thấy nhiều ……"

"Còn một , bắt gặp hai cãi , còn mắng đến cha của Tần Dã, cái ……"

Hoàng Thúy Hoa liếc Dung Yên một cái.

Dung Yên đối diện với ánh mắt của bà , "Cái là cái gì? Thím, khi , chúng đều rõ ràng, nếu chỉ nhiêu đây, thì mười đồng tiền cũng thể cho thím."

Hoàng Thúy Hoa cắn răng một cái, "Cái , Điền Ngọc Mai ……Trước Tần Phú Lâm thích chính là của Tần Dã……"

Dung Yên: ……

" chỉ nhiêu đây, còn thì . Còn , cô cứ yên tâm, loại chuyện , cũng với khác. Cũng chỉ qua với ông chồng nhà , khi ông dạy dỗ vì hưu vượn, thì cũng nhắc nữa."

Dung Yên nghĩ tới thể loại chuyện như thế .

Cho nên, Tần Phú Lâm hại c.h.ế.t cha của Tần Dã, là do ghen ghét?

"Thím, thím huơu vượn như thật quá đáng, chồng c.h.ế.t nhiều năm như , hy vọng thím ít để tích đức ."

Sau khi xong, cô chỉ cho năm đồng tiền.

Nhìn vẻ mặt đổi của Hoàng Thúy Hoa, mặt mày cô cũng lạnh lùng lên, " hy vọng thấy mấy cái , nếu trong thôn loan truyền, thì thím từng nghĩ đến vị trí đại đội trưởng của chồng thím sẽ giữ nổi nữa ?"

Loading...