Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 240

Cập nhật lúc: 2024-10-19 02:58:08
Lượt xem: 179

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi ông Tần thấy lời của Tần Dã, liền hiểu ý gì.

Ngẫm … Cũng lý.

“Ừ, đợi bọn họ tự đến nhà.” Ông hết tức giận .

“Vậy cháu về đây.” Tần Dã cũng , chỉ ba ngày, nhiều việc .

“Được.” Ông Tần chút nỡ, nhưng ông cũng tình cảm cần xây dựng từ từ, thể vội vàng. ”Công việc của cháu , cho nhé.”

Ông đoán đó là đơn vị nào .

Tần Dã gật đầu: “Cháu

Nói xong, trực tiếp rời .

Trên đường về, gặp Minh Lệ Bình và Từ Khả, bọn họ trở về từ đồn cảnh sát.

Từ Khả và Minh Lệ Bình cũng ngờ rằng đường về nhà gặp Tần Dã.

Biểu hiện của Minh Lệ Bình tệ, mặt cũng biểu tình gì khác lạ.

Từ Khả thì chút sợ Tần Dã.

Hơn nửa năm, đây là đầu tiên bọn họ gặp trực tiếp.

“…Tần, Tần Dã!” Tránh cũng , cô đành chào hỏi.

Ánh mắt của Tần Dã sắc bén đến mức Từ Khả cảm thấy lạnh sống lưng, chằm chằm , khiến cô bỏ chạy.

Vốn tưởng rằng Tần Dã sẽ gì đó, sẽ gì đó, nhưng ngờ Tần Dã chỉ một cái, mặt cảm xúc mà rời .

Từ Khả thấy , trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm.

ngờ, Minh Lập Bình bên cạnh mở miệng gọi: “Tần Dã, chờ một chút.”

Tần Dã phớt lờ cô , thậm chí còn thèm dừng .

Minh Lệ Bình thấy chịu dừng , cho nên liền lớn tiếng : “Tần Dã, em chậu cây đó vấn đề, nếu như em thì em sẽ ngu ngốc mà tặng cho nhà như . Em hại….”

Nghe lời của cô , Tần Dã hề phản ứng , nhưng khiến sắc mặt Từ Khả tối sầm ngay lập tức

Lúc ở đồn cảnh sát, Minh Lệ Bình tố cáo cô ... Nếu bằng chứng trực tiếp thì bây giờ cô cũng thể ngoài .

Không ngờ rằng bây giờ Minh Lệ Bình chuyện ở đây.

Lúc , một bóng xuất hiện.

Tần Dã trông thấy bóng dáng đó, bước chân tăng tốc nhanh hơn.

“Vợ.”

Minh Lệ Bình:……

Từ Khả:……

ngất.

Hôm nay vận ?

Muốn chạy, nhưng mà Minh Lệ Bình , thì cô cứ rời như cũng .

Dung Yên lướt qua Tần Dã, đó thấy hai .

Khóe miệng cô cong lên một chút, ý đạt tới khóe mắt.

Tốt lắm, xem , vận may của cô khá , bắt ngay hai , uổng công cô ngoài một chuyến.

“Vợ, em tới đây?” Tần Dã tới mặt Dung Yên.

“Ừm, cửa bắt con chó.” Dung Yên như .

Giọng nhẹ cũng nặng, đủ để hai cách đó xa đều thể thấy.

Mặt hai phụ nữ tối sầm.

Bắt chó?

Đây là đang hai bọn họ là chó ?

Không bọn họ miễn cưỡng mang mối quan hệ lên , mà là ánh mắt của Dung Yên dừng bọn họ, họ hiểu lầm cũng khó.

“Anh ở đây , em xử lý chút chuyện, một lát là xong.” Sau khi Dung Yên với Tần Dã xong, cô liền bước về phía hai .

Tần Dã chỉ thể tại chỗ.

Tuy nhiên, ánh mắt của cảnh giác.

Từ Khả thấy Dung Yên đây, cô càng bỏ chạy, nhỏ giọng với Minh Lệ Bình: “Người phụ nữ điên, chúng vẫn nên ! Để tránh khỏi chịu thiệt thòi.”

Minh Lệ Bình liếc mắt một cái lạnh: “Cô sợ hãi như , thế mà còn đấu với ? Cô thì , .”

Sau đó cô nhanh chóng bổ sung một câu: “ hề chuyện gì trái với lương tâm.”

Từ Khả nghiến răng nghiến lợi: “……”

cho rằng cô lắm ?

Đây là đầu tiên Minh Lệ Bình thấy xinh đến như .

Xinh đến nỗi khiến trong lòng cô vô cùng ghen tị.

Nếu phụ nữ xuất hiện sớm vài năm…… Không chừng hơn một nửa đàn ông trong đại viện đều phụ nữ hấp dẫn mất.

nở một nụ xin : “Dung Yên ? là hàng xóm của cô, Minh Lệ Bình, về chậu cây tối qua đó……”

Giây tiếp theo, “Bốp” một tiếng cắt ngang lời cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-240.html.]

Mặt cô đánh lệch.

Trên làn da mềm mại đó nhanh chóng lưu dấu năm ngón tay màu đỏ.

Minh Lệ Bình đau đớn kịch liệt, cô thể ngờ phụ nữ bước tới là sẽ cho cô một cái tát.

Lúc , cô vô cùng kinh ngạc, cũng vô cùng tức giận.

“Cô đánh ?”

Từ Khả ở bên cạnh phương pháp quen thuộc , mặt cô cũng cảm thấy đau.

mà Minh Lệ Bình đánh, cô cũng thể cứ như trốn .

Vì thế cô liền cao đạo lý: “Dung Yên, tại cô cứ hở một tí là đánh như ?”

lời nào còn đỡ, mở miệng, ánh mắt Dung Yên lập tức chuyển tới .

Từ Khả ánh của cô khiến trong lòng phát run…… Không phụ nữ đánh cô chứ?

“…… Dung Yên, ở đây cũng ở quê, đánh thì đánh…… Cô là ai ? Cô nhà họ Minh……”

Dung Yên lạnh một tiếng, đưa tay nắm lấy cổ áo của cô , kéo một cái đưa đến mặt , đó đưa tay còn , liên tục tát mười mấy cái…… Trong khí chỉ thấy tiếng bốp bốp bốp.

Từ Khả đánh tới hề sức chống trả, chỉ thể phát tiếng thét chói tai.

Còn Minh Lệ Bình thấy màn bạo lực thì lập tức trợn tròn mắt, phụ nữ …… Sao dám như ?

Tuy là cô vô cùng chán ghét phụ nữ Từ Khả , nhưng mà Từ Khả bẽ mặt ở đây.

Đây chỉ là đánh mặt Từ Khả, mà đây rõ ràng là đánh mặt nhà họ Minh của cô .

Vì thế cô la lớn: “Cô dừng tay……”

lên tiếng, Dung Yên ném trong tay xuống, đầu tới đánh cô .

Lúc hai bên mặt Minh Lệ Bình đều vô cùng đau đớn.

vây xem cũng nhanh chóng đông lên.

Bên nay phần lớn quen Dung Yên, dù cô cũng ở đây, ít khi đến đây.

đều Từ Khả và Minh Lệ Bình, dù họ cũng sống ở đây.

thấy hai một cô gái xinh vả sưng mặt, vì thế chạy tới kêu nhà họ Minh.

Còn còn bước tới ngăn cản: “Cô gái , thể đánh chứ?”

Sau khi Dung Yên tát thêm mấy cái, lúc mới dừng tay, đó đầu đang chuyện: “Thật ngại quá, giải quyết chuyện ân oán cá nhân.”

“Vậy cô cũng thể đánh chứ? Có chuyện gì thì chuyện đàng hoàng với ?”

“Quan trọng là cô đánh mặt của các cô thành như , điều cũng thật quá đáng.”

Dung Yên về phía hai cô gái đánh: “Quá đáng ? Hai nhiều bỏ thuốc vô sinh cho thì quá đáng ?”

Người ở đây thì khỏi há hốc mồm…… Bỏ thuốc? Vô sinh? Tình hình gì thế ?

Sắc mặt Từ Khả tái mét, cô phụ nữ Dung Yên chút điên, kiêng nể bất cứ điều gì.

Còn Minh Lệ Bình cũng sắp điên , chẳng những hôm nay cô đánh.

Người phụ nữ lời như , còn thanh danh gì nữa?

“Cô câm miệng, chuyện chứng cứ, cẩn thận kiện cô……”

Dung Yên trực tiếp lật tay tát một cái: “Không chứng cứ? Không chứng cứ thì sẽ đưa chậu hoa đến đồn công an ? Không chứng cứ thì thể đánh cô? Cô còn kiện ? Được , , bây giờ chúng ngay.”

Cô đưa tay lôi kéo Minh Lệ Bình.

Minh Lệ Bình chịu .

“Cô buông tay, , bên trong chậu hoa đó thứ hại , nhưng là do , nếu thả …… Là khác hại .”

Dung Yên lạnh: “Cá mè một lứa, chơi một màn bọ ngựa bắt ve lắm, nhưng 36 kế của cô vẫn thiếu một chút điêu luyện, cô cho rằng cô tương kế tựu kế là thể đẩy bản sang một bên ?”

Khi Minh Lệ Bình tới từ tương kế tựu kế, trong đáy mắt hiện lên một tia hoảng loạn, tuy rằng biến mất nhanh, nhưng vẫn Dung Yên nắm bắt .

Dung Yên lạnh, phụ nữ thật sự cho rằng đời chỉ một thông minh ?

“Cô lung tung, …… thật sự tình hình…… Cô đừng ở đây ……”

Dung Yên đánh cô , bởi vì đánh đủ , đánh nữa thì tay cô sẽ đau.

“Nói ? Nhà quen gì với cô, cớ gì mà cô tặng đồ cho nhà chúng ? Hàng xóm ? Hàng xóm nào tặng chậu hoa trị giá 500 đồng? Cô tặng cho bọn họ ?”

Người ở đây:……

Cảm ơn, nhưng chúng cần.

Tuy nhiên, tin tức thật sự khiến cho bọn họ khá kinh ngạc, 500 đồng? Lớn đấy?

“Cũng may là bọn họ tặng, nếu , chậu hoa chứa thuốc hại gây vô sinh thì nhà ai cũng chịu , nếu theo ngành y thì đúng là sẽ vặn cô hại đấy, cô đây là bao nhiêu thù hận với nhà họ Tần hả? Muốn hại những vô tội như chúng ? Hay cô nghĩ là quả hồng mềm nên nhào nặn?”

Minh Lệ Bình sắp điên , đặc biệt là khi thấy ánh mắt của , cô nếu hôm nay rõ ràng chuyện thì thanh danh cô sẽ trực tiếp huỷ hoại.

“Không , …… ý ……”

Tay Dung Yên nghỉ ngơi một lúc sức, vì thế cho cô một cái tát.

thể coi đó là ý của cô, cô hại nghĩ tới sẽ trừng trị cô đúng ?”

Loading...