Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 25

Cập nhật lúc: 2024-09-16 11:12:27
Lượt xem: 352

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Yên xém chút nữa giận dữ đến nỗi bật giọng điệu đương nhiên của bà .

“Dựa đưa xe đạp của cho mấy dùng chứ? họ Dung, nhà mấy họ Tần, chú nhỏ ở chứ? Đừng mà thơm thối gì cũng đến đây leo lên .”

Sắc mặt bà Vương tối sầm.

“Sao thể đưa cho chúng dùng? Đó là chú nhỏ của Tần Dã, nếu như cô là vợ của Tần Dã, thì đương nhiên cũng là chú nhỏ của cô. Chúng chính là một nhà.”

"Hả, ai là một nhà với bà chứ? Tần Dã nửa đồng xu quan hệ nào với nhà mấy cả, năm đó khi các cắt đứt quan hệ, chuyện cả thôn đều đó. Sao , thấy đồ , trở thành một nhà ? Ngay cả ông trời cũng đổi sắc mặt nhanh như các .”

“Kết hôn còn cướp xe đạp của khác, đôi mắt của mấy đúng là đỏ thật đó! Tiền ở xã tín dụng nhiều lắm đó, mấy là cho rằng tiền đó nên đưa cho các ?”

Bà Vương: ...

Tiền của xã tín dụng ai mà chứ? Vậy xã tín dụng thể đưa tiền cho bà ?

Quả nhiên chỉ cần sống lâu, đúng thật là loại nào, cũng thể thấy .

Bà Vương ngờ cái miệng của con tiểu tiện nhân đóng mở đóng mở thể chuyện như .

“Ai cướp xe đạp của cô chứ? chỉ mượn nó vài ngày thôi...”

“Không cho mượn.” Dung Yên từ chối vô cùng dứt khoát.

thời gian để lãng phí bà già , cho nên chuẩn bỏ .

Bà Vương thấy cô , đương nhiên sốt ruột, cho nên giơ tay kéo cô.

Dung Yên thể để bà kéo ? Xoay sang một bên, tránh bàn tay của bà Vương, ánh mắt sắc bén về phía bà , “Kéo cái gì? Có tin bà giơ tay nữa thì bẻ tay bà luôn ?”

“Cô, cô hung dữ cái gì chứ? Hôm nay, cái xe đạp cho mượn cũng cho mượn, là bà nội của cô đó! Cô tôn kính trưởng bối như , cẩn thận kiện cô tội bất hiếu ...”

“Đầu óc bà bệnh nặng ? Kiện ? Được, bà mau kiện .”

Dung Yên lạnh: “Nếu như bà kiện, còn coi thường bà nữa đó.”

Con tiểu tiện nhân miệng mồm lanh lợi quá! Bà sắp đấu Dung Yên .

“Cô đừng khua môi múa mép với nữa, hỏi cô một nữa, cô cho mượn ?”

Dung Yên lạnh.

“Cho dù bà hỏi một trăm cũng như thôi, chính là cho mượn, mặt thì cũng to, nhưng dày hơn cả tường thành.”

là bà nội của Tần Dã đó.”

“Bà là bà nội kế mà thôi, ở đây gào lên cái gì chứ? Hơn nữa mấy cắt đứt quan hệ , nên tiếp tục dây dưa với nữa, nếu bà nối quan hệ ... Được! Cho bà một cơ hội, bây giờ Tần Dã gãy chân thể cử động , cần khám bác sĩ, thì bà đưa cho vợ chồng hai, ba trăm đồng , đưa đến bệnh viện lớn để chữa chân cho .”

Bà Vương tức giận đến mức xém chút ngất luôn, bà thể tin mà trừng to hai mắt.

“Hai, ba trăm đồng? Sao cô cướp luôn ? Chỉ là gãy chân mà thôi, ở nhà nghỉ ngơi ?”

“Cô đưa xe đạp cho , đó mang bộ thịt và rau củ quả đến đây, mấy trưởng bối chúng còn ăn, hai vợ chồng cô tiểu bối thể hiếu kính một chút ?”

Dung Yên ha hả hai tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-25.html.]

từng gặp nhiều hổ, nhưng đầu tiên thấy hổ đến mức như bà. Quả nhiên chỉ cần sống đủ lâu, đúng thật là loại nào cũng thể thấy .”

Bà Vương tức chết:“Ai hổ? Cô rõ ràng cho , nếu như hôm nay cô rõ ràng, thì cô đừng hòng .”

Dung Yên lạnh : “Còn là bà hổ ? Thấy nhà chút đồ liền đem về nhà, phàm là chút giống con , cũng thể chuyện hề giống với con như thế ”.

Cho dù đầu óc của bà Vương tệ đến , bà cũng con nhóc đang mắng bà đó!

Bà Vương tức hộc máu, nảy suy nghĩ độc ác, bà giơ tay cào mặt Dung Yên.

chính là cào nát mặt Dung Yên.

" đánh c.h.ế.t cô, con tiện nhân ...”

Những chiếc móng tay màu đen duỗi , chỉ cách mặt Dung Yên một chút thôi.

Dung Yên trực tiếp dịch chuyển sang một bên.

Bà Vương chính là một lòng dạy dỗ Dung Yên một bài học nhớ đời, cho nên bà nhào đến với sức lực mạnh, lúc Dung Yên tránh , bà kịp vững chân, trực tiếp ngã xuống thửa ruộng bên đường.

Khiến bà ngã chổng vó lên trời.

Bà Vương đau đớn kêu lên: “Ui da, g.i.ế.c ... Mọi mau đến đây ...”

Dung Yên thấy bà ở đó chịu dậy, gào thét inh ỏi, cô hừ một tiếng, trực tiếp rời như thể chuyện gì xảy .

tự ngã, chuyện liên quan gì đến cô chứ?

Thích bao lâu thì cứ bấy lâu . Cô còn so đo chuyện bà già ác độc giơ tay cào mặt để hủy dung .

Bà Vương gào lên hai tiếng, đợi cô sợ hãi đến đỡ bà dậy, ngược thấy Dung Yên cứ như luôn.

Lúc sốt ruột ,“Không ...”

Dung Yên khẩy, thèm để ý đến bà .

Bà Vương gọi Dung Yên thì bà càng thêm tức giận.

rống lên: “Không , cô đánh còn bỏ ? Có còn thiên lý ?”

Dung Yên dừng bước, cô đầu , vẻ mặt lạnh lùng thêm vài phần châm chọc: “Bà già, đương nhiên là thiên lý , nhưng giống như bà...”

Cô khẽ nhạo,“Ông trời cũng thèm để ý đến bà , nếu thì, bà báo cảnh sát , đợi bà ở trong thôn ! Đảm bảo sẽ hèn nhát bỏ trốn. mà...”

Giọng đột nhiên nghiêm túc thêm vài phần: “Nếu như tin đồn đánh bà truyền ngoài, thì bà báo cảnh sát, cũng báo, tin, bà thể thử xem.“

Nói xong lời , cô liền nghênh ngang rời .

Nhìn bóng lưng kiêu ngạo , bà Vương tức giận đến mức suýt chút nữa ngất luôn.

tức giận đến mức mở miệng mắng lớn: “Con khốn nạn , bảo gả cho thằng Tang Môn tinh Tần Dã ...”

Loading...