Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 54

Cập nhật lúc: 2024-09-17 11:52:43
Lượt xem: 279

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Yên nhớ tới một việc, “Mấy ngày nữa, nếu căn nhà xây xong , mời trong thôn đến bữa về nhà mới ?”

Tần Dã còn mở miệng chuyện, Tần Dư đang rửa bát bỏ ngang công việc.

Cậu bé vội vàng chạy đến, “Không mời.”

Mời cái gì mà mời? Người trong thôn bao giờ mời bọn họ dự tiệc, tại nhà bọn họ mời khác chứ?

Lần , Tần Dã đồng tình với lời của em trai, “Không mời, cần thiết, chúng kết hôn cũng tổ chức tiệc, cho nên căn nhà càng cần thiết.”

Sau đó thêm một câu, “Nhà giao tình gì với mấy trong thôn .”

Lần xây nhà, thứ nhất, lúc gần đến dịp Tết Nguyên đán nên công việc nông... Tất nhiên, điều quan trọng nhất là vợ trả tiền công cao.

Mấy đó vì để kiếm thêm mấy đồng, thể mua thêm đồ ăn trong dịp Tết Nguyên Đán, cho nên mới nhiều đến nhà bọn họ việc như .

Dung Yên thấy hai em đều như , liền gật đầu, “Được, theo hai , dù chuyện em cũng hiểu, chỉ thuận miệng hỏi thôi.”

Tần Dã thấy lời cô , bé thầm thở dài nhẹ nhõm một .

Chỉ cần , , nếu thì nhiều đến nhà ăn như , tốn bao nhiêu lương thực chứ?

Lúc khi bọn họ sắp c.h.ế.t đói, cũng thấy ai mang chút đồ ăn đến đây, dựa bây giờ mở tiệc?

Cậu bé chạy về rửa bát.

Thấy , Dung Yên với Tần Dã: “Em dìu về phòng.”

Tần Dã , lập tức trở nên suy yếu với tốc độ mắt thường thể thấy , khẽ gật đầu, “Được.”

Tần Dư vẫn luôn để ý bên , lúc thấy lời cả , bé vẫy nước trong tay, chạy trở về.

“Anh cả, sức lực của em lớn, vẫn là để em dìu .”

Tần Dã nheo mắt bé: ...

Ở đây chuyện gì của em ?

Lần đầu tiên, phát hiện tên cha đặt cho thằng nhóc phù hợp.

Đáng tiếc Tần Dư thấy ánh mắt của , lúc bé chuẩn đưa tay dìu thì cả nhẹ nhàng đẩy .

“...Em vẫn nên giúp em gái rửa chén ! Đừng để em việc một . Chỗ ... chị dâu mấy đứa , chị cũng thuận đường mà, đều về phòng cả.”

Dung Yên suy nghĩ nhiều lắm, chủ yếu là vì vẻ mặt của Tần Dã điều gì khác.

“Anh em đúng đó, chị lúc về phòng, chị dìu em là , em mau dọn dẹp với em gái , về phòng sớm chút, lát nữa đến đây học nhé."

Tần Vũ đến học bài, cả bé đều ủ rũ.

“……, !”

Sáng hôm , một đưa thư đến nhà.

“Xin , Dung Yên ?”

Nhìn đưa thư, Dung Yên chút kinh ngạc, nhưng mà cô vẫn khẽ gật đầu: “ là Dung Yên.”

Người đưa thư thấy cô là Dung Yên, liền lấy một bức thư trong bao thư , đưa cho cô: “Thư của cô đây.”

Dung Yên cầm lấy, địa chỉ gửi thư đó là Bắc Kinh.

Nhìn địa chỉ , cô liền nào gửi thư đến đây .

“Cảm ơn!“

Cô cầm bức thư phòng.

Tần Dã thấy cô , đó ánh mắt rơi bức thư tay cô.

Anh bình tĩnh hỏi một câu: “Có là thư từ nhà em ?”

Dung Yên khẽ gật đầu, “Phải.”

Bây giờ cô mới nhớ đến cha của nguyên chủ.

Tần Dã hỏi thêm nữa, nhưng trong lòng vẫn chút thấp thỏm, cha vợ gửi thư đến, trong đó gì nữa?

hài lòng với cuộc hôn nhân của bọn họ ?

Dung Yên cũng để ý đến , mở thư , trong đó chỉ mấy chữ ngắn gọn: Cha con bệnh tình nguy kịch, nhanh chóng trở về.

Những lời khiến cô cảm thấy vô cùng nặng nề, bởi vì trong ký ức sắp tiêu tán của nguyên chủ thì cha đều .

Cho nên, nếu nếu cha nguyên chủ thật sự bệnh tình nguy kịch, thì cô chắc chắn về.

Tần Dã thấy sắc mặt khó coi của cô, liền hỏi: “Sao ? Cha vợ chuyện gì gấp ?”

Dung Yên ngẩng đầu , “Em về nhà một chuyến, trong thư cha em đang bệnh tình nguy kịch.”

Tần Dã sắc mặt đổi: “Vậy thì em mau về một chuyến , như , sức khỏe của cũng , với em...”

Dung Yên lắc đầu từ chối: “Không , vết thương cho dù thể , nhưng mà tàu lâu như chắc chắn sẽ chịu nổi, hơn nữa nhà đang xây nhà mà, chỉ hai em Tần Dư ở đây thì thể yên tâm ?”

Ánh mắt Tần Dã tối sầm , “Không yên tâm, Tần Dư cũng còn nhỏ nữa, em thể ở nhà quản lý chuyện, vẫn là để chung với em ! Nếu thì trong lòng cũng cảm thấy bất an.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-54.html.]

Anh là con rể mới... Nếu cha vợ thực sự chuyện gì, thì cũng đến gặp một .

Dung Yên suy nghĩ một chút, vẫn từ chối: “Vẫn là ! Nếu như đến kịp, lẽ em thể chữa khỏi bệnh cho cha em, vẫn ở nhà trông chừng, nếu thì hai chúng đều ở nhà, lẽ Tần Dư sẽ bảo vệ chỗ , còn cả nhà Tần Phú Quý nữa, ở nhà, thì ai áp bọn họ.”

Đôi mắt Tần Dã tối sầm , bởi vì đó là sự thật, nếu và cô đều ở trong thôn, lẽ khi bọn họ trở về, cả căn nhà phỏng chừng dọn sạch .

Đương nhiên, vẫn cảm thấy Dung Yên chút , nếu thì cho dù nhà dọn sạch ?

Đương nhiên là cô quan trọng hơn.

“…Vậy , chung với em nữ, em đến gặp đại đội trưởng xin giấy thông hành , nếu như kịp, buổi chiều vẫn còn một chuyến tàu lửa đó, nhưng còn vé .”

Dung Yên nếu giấy phê duyệt thông hành của đại đội trưởng thì cô sẽ thể rời khỏi cái thôn , cho nên gật đầu: “Được, bây giờ em tìm ông .”

“Được.” Tần Dã cô rời .

Sau đó trực tiếp đến bên cạnh Tần Dư, “Em gói mấy món ngon thể lâu , nhà chị dâu của em việc, cần về nhà một chuyến.”

Khi Tần Dư tin chị dâu cả sắp về nhà thì bé trợn mắt kinh ngạc, lập tức thẳng một câu như thế : “Chị dâu cả còn về đây nữa ?”

Tần Dã trừng mắt em trai, “Đương nhiên sẽ , đây cũng là nhà của cô .”

Tần Dư thấp giọng lẩm bẩm : “ em , nếu tìm việc trong thành phố, thì thể thật sự sẽ về nữa...”

Trong lòng Tần Dã khó chịu, thể cần em trai nữa ?

Nếu thì tại luôn những điều khiến vô cùng bực bội?

“Sao em nhảm nhiều thế? Mau thu xếp đồ , ngoài , em em gái luộc thêm mấy quả trứng, chị dâu mấy đứa thể ăn tàu.”

Tần Dư cảm thấy khó chịu, thực sự chị dâu cả rời .

“...Bây giờ em thu xếp đây, đúng , cùng chị ?” Nói đến đây, ánh mắt chút sáng lên.

“Vết thương của , em thấy cũng còn nghiêm trọng lắm … Hay là cùng với chị dâu cả , chị một thì khiến chúng lo lắng chừng nào chứ! Em chuyến tàu nhiều kẻ bắt cóc! Chị dâu cả là xinh như , lỡ như...”

Cậu bé kịp xong những lời còn , gáy nghênh đón đòn Thiết Sa Chưởng của cả.

Sức lực còn khá mạnh, gần như khiến Tần Dư ngã xuống.

Cậu bé định cả đánh gì, kết quả ngẩng đầu lên , thấy cả đang trừng mắt mấy thiện cảm.

“Có thể lời lành ? Nếu như thì ngậm miệng .”

Tần Dã vẫn chút nhớ nhung em trai cả ngày một lời .

Bây giờ lời nhiều quá , nhưng mà bây giờ khiến khác chỉ khâu miệng thằng bé thôi.

Tần Dư: ...

Cậu gì sai ?

Hừ, nếu chị dâu cả thật sự về, cứ !

Cậu bé vô cùng miễn cưỡng bắt đầu thu xếp đồ.

Tuy con chút keo kiệt, nhưng mà trong những việc thì bé dường như hề keo kiệt chút nào, những gì thể gói thì bé đều gói hết...

Tần Mai cũng chị dâu cả sắp về nhà, cho nên cô bé lập tức bắt đầu luộc trứng gà.

Chỉ là khi lấy trứng gà, cô bé trợn tròn mắt.

“...Anh cả, chỉ năm quả trứng gà thôi!“

Tần Dã suy nghĩ một chút, đó : “Em nấu nước , hỏi khác, xem thử thể đổi một ít .”

Việc cần xa, bọn họ vốn việc ở đây .

“Nhà dư trứng gà ?”

Ngay khi thấy lời của , tất cả đều dừng công việc của .

“Tần Dã, bao nhiêu quả trứng?” Người hỏi là Tần Lương Tài.

Tần Dã giải thích quá nhiều với bọn họ, chỉ một câu: “ đổi hơn hai mươi quả.”

Một nhà thể lấy nhiều trứng gà như , nhưng mấy nhà gom góp thì vẫn thể.

Mấy lập tức đồng ý, dù dùng trứng gà đổi lấy ít tiền, thì cũng tệ.

Tần Dã bảo bọn họ về nhà lấy.

Bên , Dung Yên cũng tìm đến nhà đại đội trưởng.

Khi đại đội trưởng thấy cô, thật sự vô cùng đau đầu.

“Vợ Tần Dã, chuyện gì ?”

“Có, cha cháu bệnh, cháu nhận điện tín bảo cháu về nhà một chuyến, cháu đến xin chú giấy thông hành.”

Khi đại đội trưởng thấy chuyện , ông thở phào nhẹ nhõm.

“Được thôi, cháu xin nghỉ mấy ngày?”

Dung Yên cũng tình hình bên đó thế nào, trừ thời gian cũng tốn sáu bảy ngày , vì : “Nửa tháng !“

Loading...