Thân Tú Vân lập tức giật , trong đầu suy nghĩ, thể trực tiếp đến Cục Công Thương tìm bà , mặt lộ bất kỳ biểu hiện gì, chỉ mỉm với đồng nghiệp : “Có lẽ đoạn thời gian , ở gần nhà kẻ trộm, để xem thử.”
Đi đến phòng tiếp tân, Thân Tú Vân thứ mấy điều chỉnh tâm trạng, cuối cùng cũng cảm thấy buông lòng, gõ cửa một cái, bước : “Chu... đội trưởng, tìm .”
Chu Quang Hách cầm trong tay một cuốn sổ và cây bút: “Mời , chúng chỉ tới đây để điều tra một chuyện thôi.”
“Là chuyện gì ? Thân Tú Vân nhịn hỏi , chậm rãi xuống đối diện Chu Quang Hách, : “Cục công thương chúng luôn hợp tác với đồn công an , nếu chuyện gì cần chúng phối hợp, cứ , cần khách sáo.”
“Ngày 11/12/1976, từ 9h đến 9h30 sáng, bà đến muộn, đội an ninh đến chợ đen phía ngôi miếu cổ lúc 9h40, nhưng khi đến nơi thì chẳng kết quả gì.”
Chu Quang Hách thông tin tay: “4h chiều ngày 22 tháng 1 năm 1977, bà rời nhiệm sở sớm. Ngày hôm đó, cục Công Thương và đội trị an quốc gia hợp tác với cửa hàng cung ứng hàng hóa chuẩn đến chợ đen khu miếu cổ để trấn áp nghiêm khắc những phần tử ngoài vòng pháp luật phá hoại công tác thu mua thống nhất tiêu thụ thống nhất, nhưng cũng thu kết quả. Theo trong cuộc tiết lộ, là bà luôn bí mật liên lạc với những ở chợ đen, luôn tiết lộ thông tin thời điểm cụ thể của đội an ninh cho đầu thị trường chợ đen những thời điểm quan trọng.”
“Làm ...”
Vẻ mặt Thân Tú Vân thực sự ngạc nhiên và hoảng sợ: “Làm thể! Ai? Là trong cuộc nào tiết lộ? Anh cho , hoặc là để đó đến mặt , chúng sẽ đối chất với . là của cục công thương, là ghét những phần tử ngoài vòng pháp luật phá hoại công tác thu mua thống nhất tiêu thụ thống nhất. Ai độc ác như , tạt nước bẩn , đội trưởng Chu, điều tra kỹ càng!”
“Đây là đang điều tra kỹ càng ?”
Chu Quang Hách mang theo một chút cảm xúc nào Thân Tú Vân: “Hôm nay tới đây chính là để điều tra rõ ràng xem là nước bẩn . Trước tiên bà giải thích rõ ràng, trong hao ngày bà đến trễ về sớm mà nhắc tới, bà , gì, ai là nhân chứng?”
“Việc , việc xảy lâu như , đột nhiên hỏi như , thể nhớ .”
Áo sơ mi bên áo khoác của Thân Tú Vân ướt đẫm, chỉ bà mới , lúc chuyện hàm răng bà run rẩy tới va như thế nào, bởi vì ngày mà Chu Quang Hách nhắc đến quả thực là ngày bà đích thông báo cho những trao đổi thông tin ở gần đồn cảnh sát và những trao đổi thông tin ở gần ngôi miếu cổ: “Chuyện khó nhớ.”
“Rầm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-25-9.html.]
Một chiếc còng tay nặng nề đặt bàn.
“Cái , cái , cái cần thời gian!”
Thân Tú Vân mặt Chu Quang Hách một chút biểu cảm nào, hai mắt cũng một chút nhiệt độ nào, một khi , nhất định sẽ còng tay bà , đưa bà về đồn thẩm vấn.
Điều tuyệt đối !
Nếu bà mang theo còng tay bước khỏi tòa nhà cục công thương, từ hôm nay về bà sẽ trở thành đối tượng trọng điểm trong cục, bao giờ tự do như đây nữa.
Không thể rời khỏi phòng họp .
Chỉ cần ngoài, tùy tiện đưa bất cứ lý do gì là .
Một khi đưa ngoài, coi như xong đời.
Ánh mắt Chu Quang Hách lạnh lùng càng lúc càng giữ bình tĩnh: “Suy nghĩ ?”
Giọng thua gì Hắc Bạch Vô Thường muồn lấy mạng.
Trên trán Thân Tú Vân lập tức đổ đầy mồ hôi, móng tay cắm lòng bàn tay, càng nóng lòng càng dám tùy tiện mở miệng, nếu sự tình sẽ trở nên hỗn loạn, một khi xuất hiện hỗn loạn sẽ nhiều sơ hở.
Chu Quang Hách cầm lấy còng tay lên.
“Phó chủ nhiệm Lưu!"