Qua một hai phút, ông vẫn nhúc nhích.
Người bên ngoài nín thở, nhịn nữa, hít một thật sâu phát âm thanh thúc giục:
“Ông đang gì ? Đã chậm trễ lâu lắm .”
“ , ông lãng phí cả buổi sáng, giống như đang một bộ phim hài .”
“Mới còn tranh giành với con gái, bây giờ con gái cho ông đăng ký, ông ở đó vật trang trí, đầu óc nhất định là vấn đề!”
Vừa còn tưởng mực che mặt, sợ chỉ trỏ, mới trôi qua bao lâu, Ô Thiện Bình cảm thấy đất dung .
Thấy gia tài bạc triệu đang ở ngay mắt, ngôi nhà gỗ, cửa hàng, nhà máy, vốn chủ sở hữu, cổ tức... mà ông mong nhất, đằng những tài sản đó là sự theo đuổi, đố kỵ, ghen ghét, sùng bái và xã hội thượng lưu... Những thứ mà năm đó, cũng là khiến ông điên cuồng, mất lý trí đều ở ngay phía , cách đầy ba mét.
Ông chỉ cần bước vài bước, chỉ vài bước chân bình thường là thể đạt , nhưng hết tới khác ông thể cử động khi Thủy Lang, thấy khí chất tự tin và ánh mắt giễu cợt của cô.
Ông đôi chân gắn đầy chì, mà là sự tự tin của ông quá thấp, trái tim quá yếu đuối.
Con gái rốt cuộc là gì ?
Là thật sự là giả vờ ?
Ô Thiện Bình bao giờ dám tùy tiện thử, Thân Tú Vân, ông càng dám thử.
Ông Thủy Lang dọa cho sợ hãi.
“ cho ông một cơ hội.” Thủy Lang ông chằm chằm mỉm , đó xoay về phía quầy đăng ký: “Phiền phức…”
“Trước tiên cần cấp giấy chứng nhận của đơn vị!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-27-2.html.]
Ô Thiện Bình đột nhiên hét lên, khi hét lên, trong lòng lập tức vỗ tay vì sự nhanh trí của : “! Giấy chứng nhận của đơn vị, phó cục trưởng Khâu, giấy chứng nhận của đơn vị, như là trái với quy trình thủ tục.”
Phó cục trưởng Khâu liếc Ô Thiện Bình, đó về phía Thuỷ Lang: “Quy trình đúng là như . Trước tiên, cô thủ tục nhận chức, đó đến gặp ông , bố của cô, lãnh đạo bộ phận an ninh nhà ở, lấu giấy chứng nhận của đơn vị, đó mới tới đăng ký.”
Ô Thiện Bình siết chặt nắm tay, áp chế hưng phấn trong lòng, quyền kiểm soát trở trong tay ông !
Chỉ cần ông kéo dài thời gian, đúng, là thời gian.
Thủy Lang bất ngờ xuất hiện, rối loạn tất cả kế hoạch của bọn họ!
Trước mắt điều bọn họ cần nhất chính là thời gian, tranh thủ thời gian, về thương lượng , bàn bạc kế hoạch với Trâu gia cũng , bình tĩnh điều tra rõ ràng tình hình hiện tại của Thủy Lang cũng , hoặc là dỗ dành Thủy Lang cũng , tất cả đều cần thời gian.
Dù chỉ nửa ngày thì cũng vẫn hơn là hành động khi tỉnh táo cho lắm.
Thủy Lang tò mò hỏi: “Có nhất thiết nhờ lãnh đạo bộ phận an ninh nhà ở cấp giấy chứng nhận ?”
Phó cục trưởng Khâu dừng một chút, đó ngẩng đầu Thủy Lang: “Nhất định tìm lãnh đạo Cục quản lý bất động sản cấp giấy chứng nhận.”
Trên khóe môi Thủy Lang hiện lên một nụ , gật đầu với phó cục trưởng Khâu: “Vậy sẽ tất thủ tục nhận việc, lấy chứng nhận của đơn vị đến đăng ký.”
Ô Thiện Bình thở dài một , cơ thể căng cứng cũng thả lỏng xuống, khi thả lỏng, một cơn đau đột nhiên ập đến, mắt mờ , suýt chút nữa ngã xuống đất, ông lắc lắc đầu, ông đến bệnh viện!
Đương nhiên nhất là để Thủy Lang đưa ông tới đó.
Đợi đến khi đến bệnh viện đưa hoặc để ở một phòng bệnh nào đó.
Là thể kéo dài nhiều thời gian!
Nếu thể trì hoãn lâu hơn một chút, để cô còn thời gian thủ tục nhận việc thì công việc của cục quản lý bất động sản sẽ chờ ai, đến lúc đó ông sẽ lấy phận bố, xin lãnh đạo, chừng còn thể nhân cơ hội sắp xếp cho Lâm Lâm!