“Người tới đây , còn gì quan trọng hơn ?" Ô Thiện Bình ngoài cửa sổ phòng bệnh, thấy những góc nhọn của tòa nhà đường Hoài Hải, nghĩ đến sắp cá vượt Long Môn, kết quả chỉ cách Long Môn một bước ngã ngửa chổng vó lên trời, lập tức thể khống chế thở: “Chúng lập tức lập một kế hoạch chi tiết. Cho dù để Thủy Lang ở , cũng thể cứ như buông tay!”
“ mà, con bé đó gia đình .” Thân Tú Vân nghĩ đến kết hôn với Thủy Lang liền cảm thấy sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng: “Người đó là đồ trong ao, ở đây, chỉ sợ chuyện phiền phức sẽ nhiều đổi, chúng khó khống chế Thủy Lang giống như .”
“Cho dù con bé lấy giấy chứng nhận của đơn vị chuyển hộ khẩu đều chữ ký và sự đồng ý của mới .”
Ô Thiện Bình càng đắc ý: “Số 2 đường Phù Nam chỉ là mới bắt đầu thôi, Sau , cửa hàng ba tầng đường Hoài Hải, nhà máy sản xuất gỗ 1, tài sản bên trả , cổ tức của những nhà máy khác, đăng ký những thứ , đều thể thiếu giấy xác nhận của đơn vị, con bé rốt cuộc là vẫn còn quá ngây thơ.”
“ , nếu con bé thủ tục nhận việc, nhờ vị quyền đội trưởng , thể sẽ đến đơn vị khác, nhưng ở cục quản lý bất động sản, con bé chính là thì dễ, ngoài, chỉ sợ chắp cánh cũng khó chạy thoát.”
Trong thoáng chốc, ngôi nhà gỗ, xe ô tô, nhẫn kim cương, tiền giấy đều trở , vòng mắt để bà mặc sức lựa chọn, Thân Tú Vân đến đỏ mặt: “Đại ca, vẫn là ông lợi hại, ông lợi hại nhất!”
Ô Thiện Bình vốn cảm thấy cái khó ló cái khôn , lúc tâng bốc khen ngợi, khóe miệng nhanh bay lên trời, khi cả hai đều đủ, đem tất cả những kìm nén buổi sáng hết, tâm tình một nữa thể thoải mái hơn, : “Chỉ là trong chuyện còn một mối nguy hiểm tiềm ẩn khác, nhất định để nhà Trâu gia giải quyết.”
“Ý ông là phó cục trưởng Hứa.”
Thân Tú Vân chính là một câu khẳng định, câu nghi vấn: “Người dễ xử lý, khó xử lý, chỉ cần tiền và đồ vật ông hài lòng thì sẽ dễ dàng xử lý. Về phần khó xử lý, quá...”
“Phó cục trưởng Hứa, bố và em gái đều ở bên trong.”
“Sao ? Bố và chị gái đều khỏe ?”
“Bác Trâu, bác cũng tới.”
Ô Thiện Bình và Thân Tú Vân vểnh tai lên xong, đưa mắt , trong mắt đều thấy sự vui mừng, một loại vui mừng đang buồn ngủ gặp chiếu manh.
Trong lòng cả hai đều cảm thấy vui mừng vì ông trời quả nhiên về phía !
“Thư ký Trâu! Phó cục trưởng Hứa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-27-8.html.]
Hai cùng đuổi theo, quên hết sạch đau đớn.
...
1h30 chiều, giờ nghỉ trưa của cục quản lý bất động sản kết thúc.
Phó cục trưởng Hứa nghỉ trưa xong vội vàng trở về đơn vị.
Phía ông là Ô Thiện Bình sống lưng thẳng tắp theo, theo là Thân Tú Vân và Ô Nguyên Diệp cũng học.
Một nhà ba đều đang tinh thần phấn chấn, ngay cả bước cũng tràn đầy tự tin, giống như đang đánh một trận chiến sớm nắm chắc phần thắng..
Hành lang tầng mộ, một đầu dẫn đến cửa chính cục quản lý bất động sản, một đầu thông tới căng tin đơn vị.
Ô Thiện Bình dẫn vợ con từ cửa hành lang, ở phía đối diện, bóng dáng Thủy Lang cũng xuất hiện.
Khi bọn họ thấy , bước chân đều dừng .
Ô Thiện Bình đút hai tay túi, vẻ mặt thoải mái.
Khóe miệng Thân Tú Vân nhếch lên một vòng cung ý vị sâu xa .
Ô Nguyên Diệp trực tiếp cao ngạo hất cái cằm nhọn lên, khinh thường về phía bên .
Biểu cảm của một nhà ba mặc dù khác nhưng ánh mắt giống như đúc, đó là bọn họ chắc chắn con mồi bên sẽ ngoan ngoãn tới, cầu xin chui cái lồng bọn họ bố trí sẵn.
Phó cục trưởng Hứa thấy , trực tiếp chào hỏi.
Vẻ mặt của Ô Thiện Bình chẳng những đổi mà ngược càng thêm tự tin, bởi vì phó cục trưởng Hứa qua bên đó, chính là quả pháo sáng đầu tiên bọn họ phát , trực tiếp với Thủy Lang, lối thoát duy nhất của cô chặn, ở trong hành lang , còn lối thoát nào khác, dù giãy dụa thế nào cũng vô ích, chỉ thể ngoan ngoãn đầu hàng chịu trói!
Quả nhiên, biểu cảm của Thủy Lang khựng .