“ bà cục lao động chỗ dựa lớn như mà.”
Chủ nhiệm Hoa: “…”
Cô hiểu khá nhiều!
“ cũng nhiều nữa, cô gái nhỏ, như , cứ tính theo lương công nhân viên chức cấp sáu của cô, bù đủ mười năm, khẩu phần, khẩu phần của cô cũng bù đủ , cứ theo như cô , ba nghìn sáu trăm cân lương thực, thêm một suất biên chế ở xã cung tiêu, một suất tiến cử đại học, còn những thứ khác, chồng, ba đứa con, , báo cáo lên, thật sự sẽ khiến cho rụng răng mất, tận tụy phục vụ hàng triệu thanh niên trí thức, cô ơn ban phát lòng thương , đừng để thực sự khó xử mà?”
Thủy Lang cầm đũa: “Bà bao nhiêu tuổi , chuyện tử tế, đừng nũng."
Chủ nhiệm Hoa: “…”
Muốn mắng , mắng quá!
Quay đầu , viên bí thư theo vẫn luôn ngây , một lời.
“Anh đến đây gì? Đến đây thần giữ cửa, là đến xem kịch?!”
Trợ lý Chúc giật : “Bà đúng!”
Chủ nhiệm Hoa: “…”
Đây chính là kế nhiệm mà bà nghìn chọn vạn tuyển ?
Ngu ngốc quá!
Thủy Lang khúc khích: “Cứ theo như bà mà giải quyết ."
Niềm vui bất ngờ ư!
Chủ nhiệm Hoa choáng váng: “Thật ?"
“ còn một điều kiện nữa.”
“Cô !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-35-3.html.]
“ năm đó hãm hại xuống nông thôn.” Thủy Lang kẹp một chiếc bánh chiên chấm giấm gạo: “Người đáng lẽ xuống nông thôn trốn tránh nhiều năm như , tất nhiên thể cứ thế mà thôi đúng ?”
“Tất nhiên!” Chủ nhiệm Hoa kích động đến phát điên: “Cô cứ yên tâm, ngày mai, , hôm nay, hôm nay sẽ về xử lý bồi thường cho cô , đó sẽ lập tức sắp xếp đáng lẽ xuống nông thôn, nhanh chóng rời khỏi thành phố!”
“Rời thành phố xuống nông thôn, vốn dĩ là chuyện nên .” Thủy Lang cắn một miếng bánh chiên: “Trốn tránh xuống nông thôn, coi là phạm tội ?”
“Coi chứ, tất nhiên là coi, rời khỏi thành phố, đày xuống nông trường!”
Thủy Lang hài lòng , chỉ là nếu xuống nông thôn thanh niên trí thức, thì năm thanh niên trí thức trở về thành phố, Ô Lâm Lâm thể sẽ trực tiếp chạy về.
Đày xuống nông trường, thì đó là phạm nhân.
Muốn chạy trốn?
Tội chồng tội!
“Vậy thì tiễn.”
“Cô cứ ăn , phiền cô nữa, ngàn vạn đừng quên rút đơn kiện.”
“Đợi .”
Thủy Lang đột nhiên lên tiếng, chủ nhiệm Hoa mặt mày hớn hở cứng đờ , từ từ : “Vẫn, vẫn còn gì nữa ?”
“Văn phòng thanh niên trí thức của các giúp xóa sổ hộ khẩu của chị cả trở về thành phố, hộ khẩu của ba đứa em gái thể theo , cùng điều về ?”
“Hộ khẩu của con ? Không .” Chủ nhiệm Hoa lắc đầu, sợ Thủy Lang đổi ý, vội vàng giải thích: “Trẻ con thuộc quyền quản lý của Văn phòng thanh niên trí thức chúng , khi điều hộ khẩu của Chu Hủy về, hộ khẩu của con đúng là thể theo về thành phố, nhưng cần đến nơi đăng ký hộ khẩu ban đầu để mở giấy chứng nhận di chuyển, bên Hỗ Thành mới thể giải quyết , nếu dấu của đội thì tuyệt đối thể điều về .”
Thủy Lang lường , nhận câu trả lời chính xác, cũng khó nữa: “Nhanh lên, thong thả.”
“Nhất định, hôm nay sẽ bắt đầu .”
Chủ nhiệm Hoa trả lời xong sẽ nhanh, lập tức chạy như bay rời khỏi nhà họ Chu.
…
“Xem đủ ?”