Cuối cùng khi tê cóng, xóc đến tan cả xương, thì máy kéo mới dừng .
Thân Tú Vân từ từ mở mắt, thấy núi tuyết hoang vu trải dài bất tận, còn thấy những tòa nhà cao tầng của Thượng Hải nữa, kìm mà rơi hai hàng nước mắt.
Chảy một lúc thì nhiệt độ âm hai mươi độ đông cứng mặt.
"Xuống xe!"
Thân Tú Vân kéo xuống, cơ thể rỗng tuếch còn sức lực, ngã xuống đất, lập tức một trận trời đất cuồng, ánh sáng của núi tuyết cho hoa mắt.
Sướng bao nhiêu năm , cũng ăn ngon, mỗi ngày bao nhiêu đồ ngon chờ bà ăn chờ bà dùng, trong mơ chỉ ở biệt thự hơn, ăn nhà hàng sang hơn, ô tô đeo kim cương, tiền nhiều vô kể.
Trong mơ cũng ngờ, lưu lạc đến nơi , đói bụng chịu khổ chịu tội!
Điều an ủi duy nhất là con gái vẫn ở Thượng Hải bình an vô sự, xuống nông thôn, chịu khổ, bà vẫn còn hy vọng.
Nghĩ đến đây, Thân Tú Vân đột nhiên chút sức lực, chống tay dậy.
Đột nhiên một chiếc máy kéo khác đến, một bóng quen thuộc như một con ch.ó chết, kéo từ máy kéo xuống ném xuống đất đóng băng.
Đồng tử của Thân Tú Vân run rẩy, cơ thể cứng đờ, đó từ từ cử động, chậm rãi mặt ...
"Á!!!"
Một tiếng hét chói tai nhưng quen thuộc, Ô Lâm Lâm khó khăn lắm mới hồn, lập tức suýt nữa dọa hồn bay phách tán, đang run rẩy thì thấy một phụ nữ giống như quỷ dữ, đôi mắt đỏ ngầu, tóc tai bù xù xông về phía cô, lập tức hét lên sợ hãi: "Á á á!! Ma!!"
Cô c.h.ế.t ?!
Chết từ lúc nào ?!
Là tàu hỏa máy kéo, đông chết, đói chết, chẳng lẽ tức chết?
Sao thể !
Cô còn đang chờ về Thượng Hải lột da Thủy Lang, khiến cô sống bằng c.h.ế.t đây!!
Sao cô thể c.h.ế.t !
Đang lúc Ô Lâm Lâm hoảng sợ tột độ, lo lắng tức giận, thì ôm chặt lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-40-3.html.]
Một tiếng Lâm Lâm và những giọt nước mắt cổ, khiến cô dừng , vui mừng khôn xiết: “Mẹ?"
"Sao con ở đây!" Thân Tú Vân bóp chặt khuôn mặt đỏ bừng vì lạnh của Ô Lâm Lâm, đồng tử run rẩy: “Sao con ở đây?! Chẳng con ở Thượng Hải việc, chờ gả cho Trâu Khải cứu ?!"
"Mẹ!" Ô Lâm Lâm lao lòng , nức nở: “Sở tri thức thanh niên bắt con xuống nông thôn, chắc chắn là do Thủy Lang !"
Nghe , Thân Tú Vân lập tức suy sụp, hận thù trào dâng: “Thủy Lang! Mày c.h.ế.t tử tế!!!"
"Mẹ!"
"Xong ! Đời của hai con chúng xong , xong !!"
Hai con ôm nức nở, tiếng tuyệt vọng như rung chuyển cả ngọn núi tuyết!
...
"Mẹ, ở cùng , con còn sợ nữa."
Nghe con gái , trái tim lạnh giá của Thân Tú Vân cảm thấy an ủi và may mắn: “Mẹ cũng nghĩ , chuyện đến nước , may mắn hai con chúng ở bên ."
Chỉ riêng điểm hơn nhiều khác .
Đặc biệt là Thủy Mộ Hàm, năm đó đến lúc c.h.ế.t vẫn lo lắng cho con gái.
Thân Tú Vân cố ý đến nhà tù, cho Thủy Mộ Hàm , Thủy Lang chết, nhảy từ đỉnh tòa nhà Ngoại Than xuống, xác c.h.ế.t rơi ngay giữa đường lớn, đầu vỡ tan, m.á.u chảy lênh láng.
Nghĩ đến lúc đó ánh mắt Thủy Mộ Hàm tuyệt vọng suy sụp, Thân Tú Vân đang ôm con gái đột nhiên thấy dễ chịu hơn nhiều.
Mặc dù cũng rơi cảnh như , nhưng ít nhất thì con gái vẫn ở bên cạnh, lo lắng nữa.
"Ô Lâm Lâm!"
Đột nhiên, mấy đàn ông khỏe mạnh xông tới, kéo Ô Lâm Lâm lên máy kéo.
Thân Tú Vân ngẩn , giây tiếp theo lao : “Các gì! Các định đưa con gái !"
"Mẹ!"
"Bà chịu trách nhiệm quét dọn nhà vệ sinh và chuồng lợn trong trang trại, tất cả những việc bẩn thỉu đều do bà phụ trách." Cán bộ trang trại chỉ Ô Lâm Lâm xe : “Con bé chịu trách nhiệm lấy than trong lò nung, đào giếng, chặt băng, tạm thời là những việc , việc gì nguy hiểm đều do cô phụ trách."
Khuôn mặt Ô Lâm Lâm lập tức tràn đầy vẻ sợ hãi: “Không!"