Thủy Lang cùng ba cô bé qua, chỉ thấy đó là một quyển sổ nhỏ mỏng manh, ghi tên, quê quán, năm nhất, ngày nhập học, tất cả đều tay bằng bút máy. Cô qua, cảm thấy gì đặc biệt nhưng ba cô bé thì khác, phấn khích đến mức nhón chân liên tục.
Trước khi đến Thượng Hải, đều nghĩ rằng chẳng sống bao lâu nữa, thể gắng gượng thêm nửa năm là kỳ tích. Không ai ngờ rằng, bây giờ chỉ khỏe mạnh như thể thể sống đến trăm tuổi, mà còn đại học!
Cả thôn Hồng Hà từng ai học đại học, là đầu tiên!
Chu Huỷ càng xúc động hơn, trong mắt long lanh nước mắt. Cô vuốt ve thẻ sinh viên, trân quý hơn cả báu vật, càng ánh mắt càng sáng rực.
"Chị cả." Thủy Lang bỗng nhiên : "Có một suy nghĩ, đời đừng bao giờ nữa. Con đường phía , còn dài."
Chu Huỷ ngẩn , ngước mắt Thủy Lang. Khi ánh mắt của cô, cô càng sững sờ hơn, nước mắt trào .
Không ngờ rằng, những suy nghĩ từng quẩn quanh trong đầu cô , những điều từng thể hiện , thậm chí cô còn nghĩ rằng ai , mà Thủy Lang nhận !
Nhận , cô , khuyên can, mà chỉ lặng lẽ dùng hành động để cho cô thêm hy vọng tiếp tục sống…
Chu Huỷ siết c.h.ặ.t t.a.y Thủy Lang, cúi đầu áp trán lên đó, nức nở.
Chu Quang Hách cau mày suy nghĩ, đột nhiên sắc mặt đổi: "Chị cả, chị...!"
Ba cô bé ngơ ngác òa, cứ tưởng là vui quá mà nhưng thì vẻ giống lắm.
Trâu Luật Thủy Lang, đôi chân tàn tật của Chu Huỷ, chẳng mấy chốc cảm thấy khó hiểu. Đồng thời, cũng hiểu vì Thủy Lang giúp chuyện là đang tích đức.
Một tấm lòng nhân hậu đến , tại thể dồn nhà họ Trâu đường cùng?
Ánh mắt của Trâu Luật trở nên phức tạp, cúi đầu trầm tư.
Sau khi tất thủ tục nhập học, xét đến tình trạng sức khỏe của Chu Huỷ, nhà trường phê duyệt cho cô ở ngoại trú, đó tất cả nhanh chóng lên lớp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-62-5.html.]
Thủy Lang cũng theo xem thử.
Đại học Công Nông Binh thời gian đào tạo hai năm, chủ yếu dạy các môn tư tưởng chính trị và lao động sản xuất, chia thành các khoa chuyên biệt như đại học bình thường. Các sinh viên đều học tập trung tại hai giảng đường bậc thang lớn. Hầu hết họ từng việc ở nhà máy hoặc đội sản xuất, Chu Huỷ trực tiếp xe lăn lớp học, khiến những sinh viên khác ngạc nhiên khi thấy một khuyết tật tham gia.
Một bạn học trông giản dị, một khác vẻ kiêu ngạo.
cho dù dễ hòa đồng , đó là con đường mà chị cả tự .
Sau khi chủ nhiệm lên giải thích, vấn đề gì xảy .
Thủy Lang và Chu Quang Hách dẫn ba cô bé yên tâm rời .
...
Khi đến trường tiểu học Phúc Mậu, Trâu Luật theo.
"Anh gì đó ở Cục giáo dục ?" Thủy Lang : "Không cần ?"
"Cần chứ, nhưng bây giờ vẫn tới giờ." Trâu Luật kéo tay áo lên, đồng hồ La Mã cổ tay: "Mới 7 giờ 35 phút thôi."
"Bên tới ." Chu Quang Hách chỉ về phía chủ nhiệm phòng tuyển sinh.
" đợi khá lâu mà thấy, mới căng tin lấy bữa sáng thì đến." Chủ nhiệm phòng tuyển sinh thấy bộ đồng phục cảnh sát nổi bật của Chu Quang Hách, lập tức chào hỏi: "Đội trưởng Chu? Anh đến đây là...?"
Đại Nha vui vẻ : "Đây là nhỏ của em."
"Cậu nhỏ, mợ nhỏ." Chủ nhiệm phòng tuyển sinh vỡ lẽ: "Thì ba các em là cháu gái của đội trưởng Chu, hôm qua sớm chứ, đúng là quá ."
Sắc mặt Trâu Luật đổi, một nữa khéo léo chuyển chủ đề: "Ba đứa trẻ xếp lớp nào?"
"Là thế , Chu Tử Thanh, Chu Tử Cầm trình độ toán đạt mức lớp ba nhưng vẫn đầy đủ, vì chúng chỉ toán mà còn ngữ văn, đạo đức, mỹ thuật, âm nhạc..."