Người đàn ông khoác chiếc áo xanh một mảnh vá, tóc cạo húi cua, đang bưng nồi cơm chiên cà chua bên ngoài, mặt và phụ nữ bưng đĩa đồ ăn bên cạnh đều chứa ý thỏa mãn nhàn nhạt.
Ở đối diện bếp, là một cái vách ngăn nửa tường nửa khung gỗ, khung gỗ treo rèm cuốn màu gỗ, nó đang cuốn lên một nửa, nên thể thấy rõ bồn cầu màu trắng bên trong, đối diện với bồn cầu là một cái bồn rửa tay chiếm diện tích đủ cho một , sàn lót một lớp gạch men sứ, tuy rằng gian eo hẹp, nhưng ít nhất cũng là phòng vệ sinh riêng, qua khiến cho sinh cảm giác hạnh phúc từ tận đáy lòng.
Đặc biệt là khi ông lật trang giấy khác từ lên xem, trong bức tranh nhiều nhân vật, những hạt mưa nặng trịch rơi tầm tã từ bầu trời, cư dân đang xếp hàng xách ống nhổ* tới trạm phân, những căn nhà xây dựng trái phép mưa to cọ rửa, nước bẩn b.ắ.n tung tóe khắp nơi đường cái chật hẹp... Bức tranh vẫn còn thành, nhưng vẫn gây cảm giác như thể một mùi thối tanh tưởi xộc mũi.
*Một cái bình chứa chất thải.
Người đàn ông mặc áo khoác màu xanh cũng ở trong đó, nhờ bức tranh , mới phát hiện mà là một cụt chân, tay đó cũng đang xách ống nhổ, cái chân ngắn một khúc dẫm lên bùn lầy, ống nhổ tay như lung lay sắp đổ.
Sự đối lập , khi bức tranh bên , lập tức khiến cho hít khí.
Hội trưởng Tống kiềm mà thở một , ông cầm hai bức tranh yêu thích buông tay: “Hai chiếc sô pha là cũng khả năng biến thành hai cái giường ? Nó thiết kế như thế nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-71-5.html.]
“Có thể biến thành giường, nhưng mà cần .”- Thủy Lang chỉ cái tủ quần áo như hòa một với bức tường bên cạnh ghế sô pha: “Kéo khúc giữa của tủ quần áo xuống sẽ cái giường.”
“Gì chứ! Đây là tủ quần áo đấy hả!”- Hội trưởng Tống kỹ bức tường: “Vừa còn tưởng đó là mấy cái móc dán tường, cũng nhớ tới tủ quần áo ở , đợi , đây là giường hả?! Tủ quần áo còn thể biến thành giường ? Quả thật đây là đầu tiên thấy đó!”
“Mấy bức chỉ là bản phác họa thử thôi, sẽ vẽ nhân vật trong tranh dẫn đường chỉ tất cả các chi tiết cải cách cho đến hết cốt truyện.”
Thủy Lang hội trưởng Tống đang càng ngày càng mê mắt: “Ăn, mặc, ở, đều là nhu cầu cơ bản của nhân dân, ví như một nhịp thở trong sinh hoạt của nhân dân, dường như sách thiếu nhi nào về chủ đề trong phương diện , , những cải cách cái cũ cũng sẽ gắn liền chặt chẽ với mỗi con , hội trưởng Tống, ông thấy tranh của trông như thế nào?”
“Vẽ ! Quá sinh động! Khói bốc lên y chang ngoài đời thật !”- Hội trưởng Tống tay cầm tranh, hai mắt sáng rỡ, suy nghĩ chui đó sống của ông dâng trào nhanh một cách chóng mặt:
“Nhà chỉ là nhu cầu cơ bản của nhân dân, mà nó còn là một tổ ấm để tâm hồn trở về, nếu “nhà” như , cho dù chúng đến nơi nào, gặp chuyện gì, chỉ cần nghĩ về nhà, thì khóe môi đều sẽ ngậm ý như đôi vợ chồng trong tranh, tuy rằng ngôi nhà lớn, nhưng cô thể thiết kế cho nó thông thuận như , bố cục hợp lý, lãng phí một tí diện tích nào, một nhà bốn ở, mà trông rộng rãi, thật sự quá ghê gớm.”