Bây giờ Tạ Quân Từ   hiểu trẻ con,   chỉ cần chuyển sự chú ý của cô bé , cô bé sẽ  còn nhớ đến yêu cầu hiện tại nữa.
Hắn đang định mở miệng thì sắc mặt bỗng nhiên  đổi. Vừa ngước mắt lên, vẻ mặt   trở nên lạnh lùng và dửng dưng như .
Ngu Niệm Thanh đang nép trong lòng Tạ Quân Từ nghịch tóc dài của , thì  thấy một giọng nam nhẹ nhàng vang lên: “Xem bộ dạng của sư , dường như   gặp  cho lắm nhỉ.”
Cô bé ngẩng đầu lên, và  một  nữa  thấy một mỹ nhân tóc dài!
Nếu Tạ Quân Từ xa cách thanh lãnh, Tề Yếm Thù sắc bén nguy hiểm, thì  thanh niên mới xuất hiện   mang một vẻ  khác hẳn.
Hắn  mày ngài mắt phượng, ánh mắt như lúc nào cũng mang ý , trông là một vị công tử ôn nhuận, dịu dàng,   chút tính công kích nào. Chỉ là da  trắng một cách bệnh tật, trắng đến độ  thể  thấy cả những mạch m.á.u xanh mờ bên , mang một chút dáng vẻ ốm yếu.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hệ thống  mới thở phào nhẹ nhõm liền  nén  mà căng thẳng trở .
Các hệ thống khác đều  thể chia sẻ kinh nghiệm, cùng ký chủ của  bàn mưu tính kế, nhưng ký chủ của nó vẫn còn là một đứa trẻ, gặp chuyện chỉ  thể tự  âm thầm lo lắng.
Hệ thống hiện giờ  thể  cho Niệm Thanh  những chuyện . Cô bé còn quá nhỏ,   hiểu thì thôi, mà   thể sẽ vì nó xen mồm  mà  những phản ứng  phù hợp với lứa tuổi, đến lúc đó thì phiền phức to.
Ngay cả sự tồn tại của , nó cũng  lừa cô bé,  rằng nó là một linh hồn, nếu cô bé  cho  khác , nó sẽ biến mất. Nhờ  mà cô bé mới  kể gì với ai.
Lúc ,  vị công tử  vẻ vô hại ốm yếu  mặt, hệ thống  khỏi thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-101.html.]
Người  tên là Tô Khanh Dung, là tam  tử của Tề Yếm Thù.
Hắn trông  vẻ là  tử dễ gần nhất Thương Lang Tông, nhưng  thực tế, hệ thống  cảm thấy  chính là kẻ điên rồ nhất ở đây.
Ánh mắt Tô Khanh Dung dừng   Niệm Thanh,  khẽ  : “Sư   mang một đứa trẻ về, thảo nào   sư tôn  nổi giận.”
Tạ Quân Từ trông cũng vô cùng cảnh giác và kiêng dè Tô Khanh Dung.
Hắn nghiêng , che khuất tầm mắt của Tô Khanh Dung, lạnh lùng : “Không liên quan đến ngươi.”
Vì đây là ngọn núi chính, nên hai sư   đều hạ giọng khi  chuyện. Tạ Quân Từ   dây dưa, bèn ôm Niệm Thanh bay thẳng khỏi nơi .
Nhìn bóng dáng Tạ Quân Từ biến mất, nụ   mặt Tô Khanh Dung dần tắt lịm. Hắn ho khẽ một tiếng, đáy mắt trở  vẻ âm u, dửng dưng.
Nụ   chạm đến đáy mắt     trông vô cùng đáng sợ, tựa như một con rắn độc m.á.u lạnh ẩn  trong bóng tối.
Kết giới cấm chế giữa  trung d.a.o động, Tạ Quân Từ  trở về địa bàn của .
Bởi vì Thương Lang Tông chiếm một vùng đất cực lớn, nên mỗi  tử đều  một khu vực riêng rộng rãi. Tạ Quân Từ  lừa Niệm Thanh, địa bàn của   cả núi cao, thung lũng và suối chảy.
Trên đỉnh núi vốn là cung điện của Tạ Quân Từ, nhưng xét đến yếu tố an ,  vẫn đưa Niệm Thanh xuống chân núi để sắp xếp chỗ ở.
Hắn  một nơi quá rộng lớn  thể sẽ  cô bé sợ hãi, nên  tìm một  đất bằng,  lấy  một pháp khí từ trong kho pháp bảo, ném xuống nơi  chọn. Pháp bảo liền theo ý  của  mà hóa thành một căn nhà nhỏ  sân vườn.