Đây vốn là một pháp bảo cấp Thiên, nguyên dùng để  một nơi trú chân an  tạm thời trong các bí cảnh nguy hiểm, đủ sức chống đỡ các yêu thú cấp trung tấn công,  mà giờ đây   Tạ Quân Từ phung phí của trời để  một sân nhà bình thường.
Đương nhiên cũng  mặt  — ví dụ như,  bộ sân nhà đều  thể  đổi bố cục   theo ý  của Tạ Quân Từ, hơn nữa  cần lo lắng những linh thú thỉnh thoảng  ngang qua sẽ  sân  Tiểu Niệm Thanh  thương.
Quả nhiên, so với cung điện nguy nga hùng vĩ, cô bé  thích  sân nhỏ thế  hơn.
Hắn  đặt Niệm Thanh xuống đất, cô bé  phấn khích chạy  trong sân,   ló đầu ,  chút rụt rè hỏi: “Đây là nhà mới của chúng  ?”
Tạ Quân Từ gật đầu.
Hắn  xổm xuống bên cạnh cô bé, dịu dàng : “Tất cả những nơi em  thấy đều là của chúng , bao gồm cả ngọn núi lớn và khu rừng bên ngoài, cùng với  thứ trong đó.”
Niệm Thanh lập tức mở to hai mắt.
Tạ Quân Từ ôn tồn : “Vào nhà xem .”
Cô bé vui vẻ chạy  nhà.
Kiểu sân nhà  là Tạ Quân Từ  thấy ở nhân gian, một dạng tiểu tứ hợp viện,  lớn như cung điện, nhưng đủ cho hai  họ ở.
Niệm Thanh ngủ ở gian nhà chính,   thể dời thư phòng và nơi đả tọa nghỉ ngơi trong điện của  đến sân  để ở cùng cô bé.
Pháp bảo chỉ  thể biến  căn nhà cơ bản nhất, nhưng nội thất bên trong thì cần  tự  sắm sửa.
Dù , cô bé vẫn xoay một vòng trong gian nhà trống , tỏ  vô cùng vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-102.html.]
Cô bé chạy  bên Tạ Quân Từ, vui sướng ngẩng đầu : “Ở đây thích quá .”
Tạ Quân Từ đưa tay xoa đầu cô bé.
Hắn  lượt lấy  những thứ   mua ở nhân gian. Hắn  chỉ mua đồ ăn thức mặc cho Niệm Thanh mà còn mua cả một ít đồ gia dụng.
Tạ Quân Từ vốn là  mà ngoài tu luyện  thì  việc đều cầu đơn giản, nhanh gọn, nhưng Niệm Thanh  cho  cảm nhận  sức sống của cuộc đời.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Cô bé   ghế ăn điểm tâm,  Tạ Quân Từ từng chút một bài trí căn phòng, khiến cho căn phòng trống trải ban đầu dần dần  lấp đầy bằng đồ đạc, mang theo  thở của sự sống.
Khi  những việc ,  thở   Tạ Quân Từ vô cùng an yên và tĩnh lặng,    còn thấy bóng dáng của Tu La lạnh lùng, hung ác, gặp  g.i.ế.c  ngày đó.
Trải chăn xong, Tạ Quân Từ để cô bé lên giường lăn lộn, còn  thì   nhà bếp.
Hắn  gặp  khó khăn đầu tiên trong ngày.
Tạ Quân Từ   lâu  cần ăn uống, nên dĩ nhiên cũng   nấu ăn.
,   thể để cô bé bây giờ  ăn Tịch Cốc Đan,  là cứ ăn vặt mãi , đúng ?
Hơn nữa còn  một vấn đề khác, nhà bếp là do pháp bảo tạo ,  giống lắm với những gì  từng thấy ở nhân gian. Tuy  đường   xem  nhiều thực đơn, nhưng trong lòng Tạ Quân Từ vẫn  chắc chắn.
Nếu   thiên phú về luyện đan,  lẽ việc học nấu ăn dựa  linh lực sẽ dễ dàng hơn một chút, đáng tiếc là tất cả thiên phú của Tạ Quân Từ đều dồn hết  tu luyện và công kích.
Ngược , Tô Khanh Dung    thiên phú về luyện đan chế dược.
Tạ Quân Từ mặt  biểu cảm  trong nhà bếp hồi lâu,  khi chuẩn  tâm lý xong,  lấy  rau củ và thịt cá  chuẩn  sẵn, bắt đầu  đầu tiên thử nấu ăn.