Trạng thái   dễ  phá vỡ, nên khi Tề Yếm Thù uống rượu mà   phiền, tính tình của  sẽ còn tệ hơn ngày thường.
Tạ Quân Từ thấy trạng thái của Tề Yếm Thù, trong lòng liền chùng xuống,  bây giờ   là thời điểm  để đến  phiền .
Hắn  định hành lễ rời  thì  thấy Tề Yếm Thù lười biếng hỏi: “Chuyện gì?”
Tạ Quân Từ do dự một lát, vẫn kể  từ đầu đến cuối ý định  đến tiên thành tìm  học nấu ăn của .
Nghe  , Tề Yếm Thù  khẩy một tiếng, mỉa mai : “ là đồ vô dụng, nấu cơm cũng  để  khác dạy.”
Tạ Quân Từ cúi đầu   một lời,   như một vẫn giữ dáng vẻ cung kính  lời. Tề Yếm Thù thấy thật nhàm chán,   : “Lúc ngươi thiện tâm quá độ  nghĩ đến phiền phức của ngày hôm nay ? Muốn nuôi một đứa trẻ lớn lên, ngươi tưởng dễ dàng  , đây mới chỉ là bắt đầu thôi.”
Cảm thấy lời  của Tề Yếm Thù   ý ghét bỏ Niệm Thanh, Tạ Quân Từ cẩn thận mở miệng: “Đệ tử  thể gửi cô bé ở  ngọn núi chính vài ngày  ? Cô bé  ngoan, tuyệt đối sẽ  chọc sư tôn tức giận.”
Tề Yếm Thù ngước mắt lên, ánh mắt sắc như d.a.o găm  về phía Tạ Quân Từ.
“Tạ Quân Từ, ngươi đừng  một tấc   tiến một thước.” Hắn lạnh lùng .
“Là  tử  vượt quá giới hạn.” Tạ Quân Từ sợ sư tôn nổi giận sẽ đuổi cả hai khỏi sư môn, nên thấy Tề Yếm Thù mất kiên nhẫn,  lập tức cúi đầu : “Đệ tử thấy Niệm Thanh  thích ngài, nên mới nảy sinh ý nghĩ  nên , xin sư tôn thứ ,  tử xin lui ngay.”
Tạ Quân Từ  mới  , liền  thấy Tề Yếm Thù lạnh băng : “Bản tôn  cho ngươi lui xuống ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-107.html.]
Bao nhiêu năm qua, Tạ Quân Từ  sớm quen với tính khí thất thường của Tề Yếm Thù. Hắn dừng bước,    cúi đầu, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Tề Yếm Thù.
Sau đó,   thấy Tề Yếm Thù thờ ơ : “Bản tôn chỉ cho ngươi ba ngày.”
Tạ Quân Từ sững sờ,  ngẩng đầu lên,  lúc đối diện với đôi mắt lạnh băng của Tề Yếm Thù.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Nếu nó  ở  Thương Lang Tông, bản tôn sẽ dùng ba ngày  để sát hạch xem nó  đủ tư cách  .” Tề Yếm Thù thiếu kiên nhẫn : “Tốt nhất nó nên ngoan ngoãn như lời ngươi , nếu  đợi lúc ngươi  về, các ngươi sẽ cùng  cút khỏi Thương Lang Tông.”
Lúc Tạ Quân Từ trở về địa bàn của  và  với Niệm Thanh về chuyện , cô bé chẳng  phản ứng gì, trái  hệ thống  hít  một  khí lạnh.
Nó   thấy cái gì, Tạ Quân Từ  định để Tề Yếm Thù trông Thanh Thanh ba ngày ư?!
Tưởng tượng đến cảnh nữ chính  ở cùng trùm phản diện trong một thời gian dài như , hệ thống thiếu chút nữa là tắt thở. Nó    vất vả mới chấp nhận   phận  giám hộ của Tạ Quân Từ, cứ ngỡ  thể sống yên   vài năm,  ngờ chuyện kích thích  đến nhanh như .
Bên , Tạ Quân Từ vẫn đang giải thích cho cô bé.
“Ba ngày tới Thanh Thanh  ngoan ngoãn, đừng  sư tôn ghét em.” Hắn : "Ta sẽ mang đủ đồ ăn cho em trong ba ngày, đến ngày thứ ba  nhất định sẽ trở về…”
“Vậy tối nay Thanh Thanh   ngủ cùng sư hổ  ạ?” Cô bé hỏi.
So với sự đối kháng với Vương gia  đây,  lẽ là vì  Tạ Quân Từ ở bên, cô bé thích ứng với tông môn mới nhanh hơn một chút, thậm chí còn  hề sợ hãi Tề Yếm Thù.