Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Đầu tiên là tiếng sột soạt, tiếng đồ vật  đặt xuống đất,  vài món còn va   kêu cộp một tiếng, là do cô nhóc  cầm chắc. Cô bé đang chuyển đống đồ rách nát của  từ trong ổ chăn  mặt đất.
Một lát , là tiếng cô bé  bò trong sọt  sách, tiếng lật trang sách truyện tranh loạt soạt,  Tề Yếm Thù  chút mất kiên nhẫn mà nghĩ, tuổi tác lớn chừng đó,   chữ ? Rốt cuộc là đang xem cái gì mà chăm chú đến .
Một chén  nhỏ trôi qua, cô bé đặt cuốn sách xuống,  đến  kệ thấp, bắt đầu ăn trái cây.
Linh quả  dễ hỏng như trái cây ở nhân gian. Tạ Quân Từ  chuẩn  cho cô bé  nhiều loại trái cây khác , chỉ là kiểm soát  lượng mỗi loại  nhiều.
Ví dụ như nho, tổng cộng chỉ  năm sáu quả.
Linh quả  ngọt  mọng nước, mấy ngày nay Niệm Thanh cơ bản đều ăn trái cây cho no, mà ăn thế nào cũng  ngán. Cô bé ăn từng quả nho một,  nhanh  ăn hết sạch, cô bé  bẻ một miếng bánh quy.
Tề Yếm Thù thờ ơ nghĩ, cứ theo cái đà ăn  của cô bé, phần đồ ăn hôm nay Tạ Quân Từ chia cho cô bé sẽ nhanh chóng hết sạch thôi.
Hắn thậm chí  thể cảm nhận  ngón tay cô bé đang vịn  kệ thấp, ánh mắt cô bé liếc về phía món mứt hoa quả của ngày thứ ba, ngón tay do dự vuốt ve  tủ, dường như đang đấu tranh với chính .
Tay cô bé đưa   một nửa   do dự, đưa  một nửa   do dự, cuối cùng vẫn cố gắng dời ánh mắt ,   nữa,  đó tiếp tục bới tìm điểm tâm trong phần đồ ăn của hôm nay để ăn.
Sự ngoan ngoãn  lời  đây của Niệm Thanh   trái ngược với lứa tuổi, là sự hiểu chuyện do nghèo khó mang . Giờ đây  chỉ là cô bé đang dần dần khôi phục  dáng vẻ vốn  của một đứa trẻ ở tuổi , mà còn  một loại tâm lý bù đắp mang tính trả thù đối với thức ăn do  từng  đói quá lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-110.html.]
Cô bé  khó kiểm soát ham  ăn uống của , may mà trong đầu còn  một “phụ   2” mang theo bên .
“Bảo bối ngoan,  ăn nữa.” Hệ thống : "Ăn nữa là  ốm đó.”
Niệm Thanh do dự một chút, cô bé : “ mà em vẫn  ăn no.”
Tạ Quân Từ , hệ thống cũng , cô bé hiện giờ vẫn  hiểu thế nào là ăn no, cần  khác kiểm soát. Giống như một  cún con thích ăn sạch  thứ, cô bé  khó tự kiểm soát trong phương diện , đợi đến khi cảm thấy "no", thì đó nhất định là lúc  dày cô bé bắt đầu căng đến đau.
Hệ thống  chút sầu não, lời  của nó rõ ràng   trọng lượng bằng Tạ Quân Từ, Niệm Thanh vẫn cần một  lớn thực tế để quản thúc cô bé.
Bên , Tề Yếm Thù đang uống rượu  thấy tiếng sột soạt ăn uống  ngừng từ phía bên tủ,  liền nhớ đến chuyện Tạ Quân Từ  cô bé từng  ốm.
Trẻ con thật phiền phức.
Ăn ít  , ăn nhiều cũng  xong.
Nếu cô bé  ốm, chẳng  là  phiền đến  ?
Quả nhiên  nên giúp Tạ Quân Từ trông cái của nợ nhỏ .
Tề Yếm Thù đặt bầu rượu xuống,  xoa xoa trán, thiếu kiên nhẫn : “Này.”
Hắn  thể cảm giác  cô bé bên  dừng  một chút, dường như đang phán đoán xem giọng   đang gọi ai. Cô bé dường như cảm thấy  liên quan đến , liền  tiếp tục sột soạt ăn.