Cảm nhận  khuôn mặt mềm mại của cô bé đang cọ  cổ , trái tim đang đập của cô bé dường như cũng nhỏ bé như  cô bé, so với  thì yếu ớt như đom đóm so với ánh trăng,  mà giờ phút   đang áp  n.g.ự.c  mà đập.
Yếu ớt, nhưng  mạnh mẽ.
Tề Yếm Thù  một cảm giác mà  đây  từng trải qua, là sự rung động đặc biệt mà một sinh mệnh  mới  đời mang , tựa như chim non  mọc lông tơ, như mầm non đội đất vươn lên, yếu ớt nhưng  mang theo sức sống ngoan cường, khiến    chờ mong  con đường tương lai của chúng, dường như tất cả đều còn vô hạn khả năng.
Sinh mệnh nhỏ bé, ngược  cũng là một loại trong sạch thuần khuyết, như ánh mặt trời, theo bản năng lan tỏa hy vọng cho  khác.
Hắn dường như  hiểu tại  đại  tử của  chỉ trong vài ngày ngắn ngủi   con nhóc   đổi.
Những  như Tạ Quân Từ, sinh    đấu tranh với sức mạnh hắc ám trong ,  khó để   cô bé hấp dẫn.
Một  vốn  từ bỏ việc sống một cuộc sống đúng nghĩa,  tìm thấy hy vọng và chờ đợi mới   một sinh mệnh nhỏ bé khác.
Tề Yếm Thù thờ ơ nghĩ, tên đại đồ   của , cũng chẳng qua chỉ là một gã phàm phu tục tử mà thôi, đến cả điểm mấu chốt của  cũng  giữ , nhanh như   bại  tay con quái vật nhỏ .
Thật mất mặt .
Sáng sớm hôm , Niệm Thanh mơ màng tỉnh ,  phát hiện  đang   trường kỷ.
Cô bé dụi dụi mắt, tỉnh táo hơn một chút, ngược  càng thêm hoang mang.
Cô bé nhất thời  nhớ  tối qua   ngủ ở , chỉ là cảm thấy  gì đó là lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-132.html.]
Niệm Thanh ngẩng đầu, liền thấy Tề Yếm Thù đang dựa  trường kỷ,  một cuốn sách cổ nào đó.
Cảm nhận  ánh mắt cô bé  qua, Tề Yếm Thù thờ ơ : “Tỉnh  ? Ăn cá ngán  chứ, lát nữa buổi sáng ăn chút gì khác.”
Cô bé quả nhiên lập tức vứt  sự nghi hoặc lúc mới tỉnh. Cô bé tò mò hỏi: “Ăn gì ạ? Có    núi hái  ạ?”
“Không cần.” Tề Yếm Thù : "Người sắp về .”
Quả nhiên, một nén nhang , một bóng  màu xanh quen thuộc xuất hiện ngoài điện.
“Sư tôn.” Tô Khanh Dung   trong điện,  khi hành lễ,  ngước mắt lên: “Thứ ngài   tử  mua về ,  cần  tử giúp xử lý  ạ?”
Ánh mắt Tô Khanh Dung dừng   Niệm Thanh,  khẽ mỉm , xem như chào hỏi cô bé.
Nói cũng lạ, Tô Khanh Dung rõ ràng trông tuấn mỹ  lễ độ,  phương diện đều  thể chê, nhưng hệ thống   thấy  lộ  nụ  liền kinh hồn bạt vía.
Ai  một kẻ tâm lý biến thái như Tô Khanh Dung,  thể nào   dịu dàng   hại Niệm Thanh ?
Hệ thống trong  thời gian  vẫn luôn chấp hành sách lược để cô bé tự do phát huy, dù  cô bé còn nhỏ,  giấu  bí mật, nếu biểu hiện khác thường, hoặc  những chuyện  nên ,  dễ  đám đại phản diện  phát hiện.
 Tô Khanh Dung thật sự quá đáng sợ, hệ thống thấp giọng : “Thanh Thanh,    gần   quá, cứ ở bên cạnh sư phụ chơi thôi,  ?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Tại  ạ?” Niệm Thanh  chút nghi hoặc.
Thật  trong tiềm thức, cô bé quả thực cảm thấy Tô Khanh Dung nguy hiểm hơn. Bất luận là Tạ Quân Từ  Tề Yếm Thù, cô bé thực  cũng  từng sợ họ.