Niệm Thanh thật  cũng  chút đói bụng, cô bé lí nhí : “Thanh Thanh tự  ăn.”
Tề Yếm Thù  hiểu cô bé   là  ý gì, mãi cho đến khi  thấy cô nhóc tự  bò xuống giường,  đến bên kệ thấp cầm lấy điểm tâm mà Tạ Quân Từ để   ăn.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nam nhân  định  chuyện, Niệm Thanh  ôm trái cây và con chim nhỏ lẩn  mất. Vóc  cô bé quá lùn,  nhanh   đủ loại đồ đạc che khuất, Tề Yếm Thù  cô bé  trở về cái ổ mèo của , tức là chiếc sọt gỗ nhỏ .
Tề Yếm Thù   sập, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Trước đây  cảm thấy vật nhỏ  "phiền phức", nhưng thật  cũng  ghét bỏ như vẻ bề ngoài. Tuy trẻ con sẽ mang đến chút ồn ào, nhưng Tề Yếm Thù ngược   tìm  chút niềm vui trong mấy ngày nay.
Cuộc đời của  vốn dĩ chỉ còn  việc uống rượu cho qua ngày, thỉnh thoảng dạy dỗ mấy tên  tử, thật  cuộc sống  vô vị.
Thế nhưng từ khi  cô bé ở đây, những chuyện mà  đây  cho là nhàm chán đến cực điểm,  trở nên  những thú vị mới.
Theo đồng hồ sinh học của cô bé,  ăn sáng, trưa, tối,  chơi đùa,  ngủ trưa,  phơi nắng, một ngày dài buồn tẻ vốn dĩ dường như cũng trôi qua  nhanh.
Trước đây Tề Yếm Thù chẳng qua chỉ là ngoài miệng  tha , bây giờ Niệm Thanh thật sự sợ  và  để ý đến  như  mong , Tề Yếm Thù  những  cảm thấy vui vẻ, ngược  càng thêm phiền muộn.
May mắn là, Tạ Quân Từ vì  để hai  họ  thể chung sống hòa bình,  gửi cho  một vài chiêu dụ dỗ cô bé.
Tề Yếm Thù  qua, Niệm Thanh đang   chăn ăn trái cây, miệng khựng , cô bé khẽ nghiêng đầu, hàng mi cụp xuống,  tiếp tục nghiêm túc ăn, cố tình lờ  sự tồn tại của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-147.html.]
“Niệm Thanh.” Tề Yếm Thù thấp giọng : "Thức ăn đều  xong , nếu con  ăn, sẽ lãng phí đó.”
Những lời  quả nhiên   tác dụng với cô bé. Niệm Thanh ngẩng đầu, lí nhí : “Ăn ở  ạ?”
Tề Yếm Thù thấy  hy vọng,  cúi , đưa tay về phía Niệm Thanh.
Cô bé  tới, cô bé  chút do dự, dường như  khi suy nghĩ và phát hiện   còn lựa chọn nào khác, cô bé bèn đưa tay nắm lấy ống tay áo của Tề Yếm Thù.
Tề Yếm Thù: "……"
Đây đúng là phong thủy luân chuyển mà.
Trước đây Niệm Thanh  nắm tay,   để ý đến cô bé, cô bé chỉ  thể túm lấy ống tay áo . Bây giờ Tề Yếm Thù  dắt cô bé, thì   thèm để ý ngược   là cô bé.
Hai   một mạch xuyên qua đại điện, đến phía  điện,  hành lang dài ngoài trời  bày bàn ghế,  bàn là hai phần thức ăn   xong.
Tề Yếm Thù   chuẩn  theo khẩu phần một bữa của Ngu Niệm Thanh, cho nên hai đĩa thức ăn và một bát canh đều  đựng trong những chiếc bát đĩa nhỏ tinh xảo.
Chiếc ghế bên phía Niệm Thanh là một chiếc ghế cao đặc chế, cô bé  tự  leo lên .
Tề Yếm Thù khoanh tay  theo  cô bé, thấy cô bé ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, phiền muộn  chiếc ghế cao cao, lúc  mới cảm thấy thư thái hơn một chút.
Cô bé  leo lên , lúc  chắc chắn  tương tác với  .