Cô bé thì ngủ say như chết, chỉ còn  Tề Yếm Thù đang vỗ về  lưng cô bé, mặt  biểu cảm   bóng tối.
Trước đây Thương Lang Tông  là nam nhân, Tề Yếm Thù sống  tùy tiện, thường xuyên mặc áo choàng hờ hững, cũng  cảm thấy  gì  .
Đợi đến khi Tạ Quân Từ mang Niệm Thanh về, Tề Yếm Thù cũng  đến mức tùy tiện đến độ lôi thôi lếch thếch như   mặt một cô bé, cho nên mới miễn cưỡng mặc y phục chỉnh tề.
Không ngờ mới gặp mặt  đầu, cô bé  nhớ mãi  quên tạo hình độc đáo của , vẫn luôn ghi tạc trong lòng.
Nói cũng lạ,  đây chính  cả ngày quần áo  chỉnh tề cũng  bao giờ  cảm giác gì, nhưng khi để cô bé chủ động yêu cầu  thể dán  n.g.ự.c  ngủ , ngược    Tề Yếm Thù mặt già đỏ ửng.
Sống nhiều năm như , Tề Yếm Thù mới phát hiện   thế mà còn  thứ gọi là  hổ.
May mắn là  đỉnh núi chính chỉ  hai  họ,  ai dám tùy tiện  lên.
Tề Yếm Thù mặt  biểu cảm mà nghĩ, nếu để cho tên nhóc   điều nào  thấy…  nhất định sẽ g.i.ế.c  diệt khẩu.
Lúc   mới nhận , hóa  hai tối  Niệm Thanh thích ôm cổ  là vì  thể áp  da cổ, cho nên trong lúc ngủ cũng  yên, cứ  dịch đến nơi mà cô bé .
Bây giờ cô bé gối đầu lên n.g.ự.c ,  thể áp  mãi, liền ngủ  say, cũng   cựa quậy trong mơ như  nữa.
Ngón tay Tề Yếm Thù nhẹ nhàng vỗ về  lưng cô bé,   tiếng động mà thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-151.html.]
Trước đây   đồng ý cho Tạ Quân Từ thu lưu cô bé là thật sự phản đối. Nếu lúc  Tạ Quân Từ mang về là một  bé bảy tám tuổi,  lẽ còn  đường thương lượng, dù  thì cùng giới tính sẽ tiện lợi hơn, trẻ con năm tuổi trở lên cũng gần như  thể giao tiếp bình thường.
 Tạ Quân Từ mang về  là một cô bé trông còn  lớn bằng một con mèo. Nuôi lớn một đứa trẻ nhỏ xíu, tự chăm sóc bản  còn là vấn đề như , nghĩ thôi  thấy là một công trình lớn. Huống chi nam nữ  khác,  nhiều chuyện đều  bất tiện.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tề Yếm Thù là thấy đại  tử của  chỉ trong thời gian ngắn   cô bé ảnh hưởng  đổi nhiều như , thái độ   kiên quyết,  mới miễn cưỡng đồng ý.
  cũng    cảm thấy Tạ Quân Từ thật sự  thể nuôi lớn cô bé. Tề Yếm Thù cho rằng qua vài năm nữa, thậm chí  cần đến một năm, Tạ Quân Từ  khi đầu óc bình tĩnh  sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện    khó để bắt đầu từ con   mà chăm sóc một đứa trẻ, đến lúc đó vẫn  đem  gửi .
Chỉ là—
Tề Yếm Thù  chút bực bội.
Ban đầu  chỉ là  chút hứng thú với con nhóc , ai ngờ mấy ngày trôi qua  dần dần trúng kế của nó, lúc nào cũng   thấy nó vui vẻ, bất luận nó  cái gì cũng  đáp ứng.
 là điên .
Lẽ nào,  thật sự nên nhận cô bé  đồ ?
Tề Yếm Thù cụp mắt, thờ ơ suy tư.
Đêm tối dần qua, chân trời dần sáng.
Đêm qua Niệm Thanh ngủ sớm, hôm nay tỉnh  cũng  sớm, lúc tự nhiên tỉnh dậy, trời mới  tờ mờ sáng.
Cô bé ngáp một cái, tuy  tỉnh, nhưng mắt vẫn  mở. Dưới má là lồng n.g.ự.c  mềm mại  mát lạnh, Niệm Thanh  nhịn   dụi dụi thêm vài .