Tô Khanh Dung mắt  thẳng, trong lòng   nhạo một tiếng.
Trước đây Tề Yếm Thù đối với họ là kiểu nuôi thả, lười quản, nhưng hôm nay  khác. Niệm Thanh đang ở trong điện, Tần Tẫn nguy hiểm hung ác như , Tề Yếm Thù nhất định sẽ quát lớn .
Quả nhiên, Tề Yếm Thù ngước mắt khỏi cuốn sách, cảnh cáo  Tần Tẫn một cái. Uy áp trong ánh mắt lập tức  Tần Tẫn thu hồi  khí thế của .
Hắn khó hiểu ngẩng đầu, liền thấy cô bé  đang cầm một cái trống bỏi  kệ thấp,  đó  lên bậc thềm, bò lên sập của Tề Yếm Thù.
Tần Tẫn: "……?"
“Bản tôn   đang chờ ngươi trở về.” Tề Yếm Thù thờ ơ : "Nó tên Ngu Niệm Thanh, là đứa trẻ Tạ Quân Từ mang về,   sẽ là sư  của các ngươi.”
Cái gì?!
Tần Tẫn lập tức mở to hai mắt,   dám tin mà  về phía cô bé  trường kỷ.
“Sư tôn, ngài nghiêm túc chứ?” Tần Tẫn nhíu mày : "Đứa trẻ  trông  chỗ nào giống  của Thương Lang Tông chúng ?”
“Nó  giống chỗ nào?” Tề Yếm Thù nhướng mày .
Tô Khanh Dung mím môi mỉm ,  đúng lúc mở miệng : “Chắc là sư  cảm thấy Thanh Thanh càng giống sủng vật hoặc là dược liệu hơn. Vừa  ở bên ngoài gặp mặt, Tần sư  chính là  như  đó ạ.”
Cảm nhận  ánh mắt nguy hiểm của Tề Yếm Thù, Tần Tẫn lập tức hiểu . Tô Khanh Dung  sớm  chuyện , càng  Tề Yếm Thù  coi trọng đứa trẻ ,      gì, chính là chờ để gài bẫy  một vố  mặt sư tôn.
Tần Tẫn đè nén cơn giận,  lạnh nhạt : “Sư  là   tính tình âm hiểm xảo trá thế nào, bỗng nhiên mang theo một đứa trẻ tay  tấc sắt bên , ai   đang  âm mưu gì. Không  tại  sư    giải thích, còn nhiều  khiêu khích  —  sợ lỡ như  va chạm,   thương sư  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-173.html.]
Sắc mặt Tô Khanh Dung khẽ biến,  cũng  ngờ Tần Tẫn sẽ cắn ngược  một cái.
“Đủ !” Tề Yếm Thù lạnh lùng : "Chuyện giữa các ngươi bản tôn  quản, nhưng nếu   còn dám mượn Thanh Thanh để gây sự, thì các ngươi liệu hồn.”
Hai  lúc  mới cúi đầu hành lễ.
Niệm Thanh cầm trống bỏi, cô bé đến bên cạnh Tề Yếm Thù, tiếng trống bỏi leng keng như lục lạc, trong đại điện yên tĩnh  càng thêm trong trẻo.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Cô bé dùng khí âm lí nhí hỏi: “Huynh  là ai  ạ?”
Tề Yếm Thù đưa tay xoa xoa b.í.m tóc của cô bé, giọng điệu lập tức hòa hoãn hơn  nhiều.
“Đây là nhị sư  của con, tên là Tần Tẫn.” Tề Yếm Thù : "Thanh Thanh  thể gọi tên đólà Tần sư , nhị sư ,  Tần Tẫn đều .”
Niệm Thanh “ồ” một tiếng, cô bé  khỏi   xuống .
Tần Tẫn tuy đang quỳ  đất, nhưng khí thế  hề suy giảm. Không    vì khoác áo choàng  , mà bóng của Tần Tẫn  mặt đất đổ xuống một  rộng lớn.
Mắt  sâu như biển, khiến   sinh lòng sợ hãi.
Niệm Thanh thế mà  cảm nhận  chút áp lực, cô bé lí nhí  với hệ thống: “Hung dữ quá .”
Hệ thống  chút bất đắc dĩ.
Trong mắt nó, ở Thương Lang Tông ai cũng  hung dữ,  mà Niệm Thanh bây giờ mới cảm nhận  một chút. Hơn nữa cô bé chỉ là cảm thán, chứ   sợ hãi, rõ ràng là thật sự  để trong lòng.