Tần Tẫn  cất lời, trong đại điện yên tĩnh   vẻ vô cùng đột ngột.
Hơi thở đều đều của cô bé khựng , chân mày khẽ động,   ngủ say.
Tề Yếm Thù ngước mắt lên, liếc Tần Tẫn một cái sắc như dao.
“Sư , thời gian vẫn còn sớm,  là chúng  truyền âm  chuyện .” Tô Khanh Dung đúng lúc mở miệng.
Tần Tẫn   thể   đây  là Tô Khanh Dung cố tình? Tô Khanh Dung mấy ngày nay  sớm dò xét  thói quen sinh hoạt trong điện, chính là cố tình chờ  mất mặt, thuận tiện nâng cao hình tượng chu đáo, hiếu thuận của .
Chỉ là ở  mặt sư tôn,  cũng  tiện phát tác, chỉ  thể tạm thời đè nén cơn tức  xuống.
Tề Yếm Thù đặt Niệm Thanh lên sập,  truyền âm  tai, lạnh nhạt : “Nếu hôm nay lão tam đến , Tần Tẫn, ngươi liền ở đây trông sư .”
“Vâng.” Tần Tẫn .
Tề Yếm Thù  : “Thu  hết khí tức   ngươi , đừng dọa nó sợ.”
Lúc cùng Tô Khanh Dung   cửa điện, Tề Yếm Thù  ném cho Tần Tẫn một chiếc nhẫn trữ vật,  với  đợi cô bé đói bụng thì lấy đồ trong đó cho ăn.
Dặn dò xong, bóng dáng hai  mới biến mất.
Niệm Thanh giấc  như thường lệ ngủ đến hừng đông.
Cô bé vươn vai vài cái  giường, ôm lấy chiếc gối nhỏ của , lúc  mới mơ màng mở mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-180.html.]
Cô bé  mở mắt , liền thấy một bóng  cao lớn  chút xa lạ đang  ngay ngắn cách đó  xa. Ánh mặt trời ngoài điện chiếu lên bờ vai , phác họa  một vùng bóng tối.
Niệm Thanh lập tức tỉnh táo.
Cô bé ôm gối, cẩn thận rụt  sâu trong sập.
Không    vì bóng dáng của Tần Tẫn luôn  cô bé liên tưởng đến  nông dân cao lớn  đánh trẻ con ,  là khí chất của Tần Tẫn quá hung dữ, mà Niệm Thanh   thấy    chút sợ hãi.
Tần Tẫn đang nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn cảm nhận  cô bé  tỉnh, nhưng   ý định  chuyện với cô bé.
Thương Lang Tông là của Tề Yếm Thù, tự nhiên sư tôn  thu nhận ai thì thu nhận  đó. Tề Yếm Thù bảo  trông chừng, Tần Tẫn   tử, cũng  trách nhiệm  lời sư phụ.
 cũng chỉ đến đó là dừng . Tần Tẫn trong lòng chỉ  nghĩ đến những chuyện báo thù đen tối,  đối với đứa trẻ    một chút hứng thú.
Hơn nữa, Tần Tẫn  cực kỳ ghét trẻ con.
Trẻ con quá ồn ào, quá yếu ớt, quá phiền phức. Tần Tẫn    thể hiểu tại   là  tu tiên, mà  nhiều tu sĩ vẫn  bỏ  sự quyến luyến đối với con cháu huyết thống.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trong lòng , việc    chỉ  trở nên mạnh hơn và báo thù, tất cả những thứ khác đều   trọng lượng.
Cho nên  thấy tiếng cô bé  giường tỉnh , Tần Tẫn cũng   ý định mở mắt.
Hắn  tránh phiền phức,  nhất đứa trẻ  cũng  lời một chút, đừng đến  phiền , cứ thế  ai  phiền ai mà qua hết nửa ngày là .
Tần Tẫn cũng  thể nhân cơ hội  để tu luyện, dù  lúc đả tọa tu luyện   thể   thu hồi   bộ khí tức của , cho nên chỉ  thể  .