Thực  trong lòng Ngu Tùng Trạch  hy vọng em gái  thể hờn dỗi và vòi vĩnh nhiều hơn,  cần lúc nào cũng ngoan ngoãn  lời như .
Cho nên khi thấy hôm nay cô bé hiếm khi kiên trì  cho  , Ngu Tùng Trạch  thật sự ở nhà chơi với em một lúc lâu.
Đợi đến gần trưa,  mới đưa tay véo nhẹ chóp mũi của Tiểu Niệm Thanh, bất đắc dĩ : “Ca ca thật sự   ngoài  việc , nếu  em và Đạp Tuyết sẽ   gì để ăn.”
Nghe  Đạp Tuyết   gì ăn, Ngu Niệm Thanh cúi đầu xuống,  lúc đối diện với đôi mắt tròn xoe của chú chó nhỏ. Nó nghiêng đầu, vẫy đuôi.
Nghĩ đến dáng vẻ nó đói đến mức tứ chi  còn sức để chống đỡ cơ thể, chỉ  thể run run rẩy rẩy, lảo đảo  vài bước, cô bé ngẩn ngơ  buông tay  trai .
Thấy Ngu Tùng Trạch  dậy  vẻ sắp rời , cô bé vội vàng  thêm: “Vậy,  mùa xuân chúng   ngoài chơi nhé.”
“Ừ, chờ đến mùa xuân sẽ  ngoài chơi.” Ngu Tùng Trạch đưa tay xoa đầu cô bé.
Cánh cửa gỗ cũ nát đóng   mặt. Sau khi  trai , căn phòng đột nhiên chìm  tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió lạnh rít gào bên ngoài, va  cửa sổ và mái nhà.
Ngu Niệm Thanh  chút ủ rũ rụt  trong chăn, cô bé  sợ cơn gió hung dữ bên ngoài.
Cô bé kéo chăn trùm qua đầu, dường như   sẽ  còn  thấy những âm thanh đáng sợ nữa.
 lúc , Đạp Tuyết loạng choạng từ trong ổ chăn chui tới. Ngu Niệm Thanh ôm chặt lấy nó, cảm nhận  nó đang l.i.ế.m cằm  trong bóng tối, cô bé liền nhột đến mức bật  khanh khách, trong nháy mắt quên hết cả sợ hãi.
Vuốt ve bộ lông của chú chó gầy trơ xương, trong lòng cô bé thầm nghĩ, khi nào mới đến mùa xuân đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-19-dap-tuyet.html.]
Ngày nào tỉnh dậy cô bé cũng hy vọng  là mùa xuân, thế nhưng  nào mở mắt , bên ngoài cũng chỉ  một màu trắng vô tận.
Thật là một mùa đông dài đằng đẵng.
Ngu Niệm Thanh ôm chú chó nhỏ, mơ màng sắp ngủ  . Giữa lúc nửa mê nửa tỉnh, cô bé bỗng cảm thấy Đạp Tuyết   phát điên vì cái gì, đột nhiên giãy  khỏi vòng tay .
Rầm—!
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ngay giây tiếp theo, cửa gỗ    đá văng , gió lạnh đột ngột ùa  căn phòng ấm áp.
Cô bé đẩy chăn , ngơ ngác ngẩng đầu,  thấy mấy gã đàn ông bịt mặt xông . Đạp Tuyết đang điên cuồng sủa về phía bọn họ.
“Nhanh tay lên một chút!” Lưu Kế Nhân, kẻ cầm đầu bịt mặt, trầm giọng : “Đừng để những  khác chú ý!”
Ông   dứt lời, đám tay sai của Ngụy gia liền xông tới, mục tiêu nhắm thẳng  cô bé  giường đất.
Chú chó đen   lấy sức lực từ  , nó nhe nanh lao về phía , ngăn cản bọn họ đến gần Ngu Niệm Thanh, thế mà  thật sự  chút dọa .
Đám tay sai   chuẩn , một tên bên cạnh lập tức lấy  một cái bánh bao thịt từ trong lòng, bẻ  đôi, để lộ  phần nhân thịt còn ấm nóng, mỡ màng.
Trên đường lẻn  thôn, bọn họ  dùng cách  để dụ vài con ch.ó giữ nhà.
Trời lạnh thế , dân làng còn chẳng  mấy thứ để ăn, mấy ngày mới cho chó ăn một   là  lắm . Thấy bánh bao thịt, chó phần lớn đều đói đến đỏ mắt, cũng chẳng màng đến  lạ.