Nghĩ đến những điều ,  thở của Tạ Quân Từ dần dần trở nên lạnh lẽo.
Hắn  nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ, trở về Thương Lang Tông.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tạ Quân Từ đến đúng  ngày đầu tiên của buổi đấu giá. Để nhử mồi, Thánh Võ Thành từ ngày đầu tiên  cho các buổi đấu giá lớn và nhỏ tiến hành xen kẽ.
Hắn  một vòng xem xét các khu vực của Thánh Võ Thành, phát hiện   nhiều tu sĩ cảnh giới cao đang ẩn  ở các vị trí khác  trong tiên thành. Mà khu vực gần Thánh Võ thương hội ở trung tâm Thánh Võ Thành tuy cũng   canh giữ, nhưng  thực tế, đại đa  cao thủ đều ở khu vực cư trú phía bắc thành.
Thánh Võ Thành là trung tâm liên minh của mấy đại tu tiên thế gia, trong thành   hộ gia đình bình thường. Nói là khu cư trú, nhưng thật  đều là từng tòa nhà tráng lệ, nguy nga. Xa xa  qua vô cùng xa hoa lộng lẫy, đó cũng là nơi các đại thế gia xây dựng dinh thự của , bình thường thì    ở, chỉ  những dịp lễ lớn như thế  mới trở nên náo nhiệt.
Mọi  đều ,   Thế gia Thương Minh sẽ nhân cơ hội lễ hội để đưa  món Thánh cấp pháp bảo Lưu Trạch Kính mà họ  bảo quản trăm năm nay. Rất nhiều  cũng đều suy đoán Lưu Trạch Kính giờ phút  đang ở trong thương hội trung tâm thành.
 theo sự quan sát của Tạ Quân Từ, nhiều cao thủ như   tập trung ở khu cư trú,   chứng tỏ vị trí của Lưu Trạch Kính  ở thương hội, mà vẫn còn ở trong tay của chính họ.
Các quán , tửu lầu, khách điếm trong thành đều chật cứng, đến cả  bậc thang, lối  nhỏ,  mái nhà cũng  đầy  đến xem náo nhiệt.
Tạ Quân Từ tìm một góc,  dựa  tường, khoanh tay  ngực, lặng lẽ chờ đợi nghi thức bắt đầu ở Thánh Võ thương hội trung tâm thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-194.html.]
So với sự chen chúc và ồn ào  đường phố, tầng cao nhất của mấy khách điếm ở trung tâm thành  vô cùng yên tĩnh.
Rất nhiều phòng ở các khách điếm  điều kiện  ở Thánh Võ Thành căn bản   cho thuê, mà  trực tiếp giữ  cho các đại môn phái.
Tại lầu hai của một trong những khách điếm đó, cửa sổ  đẩy , bên trong là một thiếu niên trông  mười sáu, mười bảy tuổi.
Thiếu niên sinh  tuấn tú, mày mắt như vẽ, vốn là một đôi mắt  đến  chút nữ tính, nhưng sống mũi cao thẳng của thiếu niên   loãng  sự mềm mại đó một cách  khéo léo, ngược  còn mang đến cảm giác  khí.
Mái tóc đen của   búi cao  đầu, đung đưa theo động tác của .
“Thế gia đấu giá, mời chúng  đến  gì?” Thiếu niên dựa  cửa sổ,  vuốt cằm, chán nản : "Có thời gian , chẳng thà ở  trong môn phái luận bàn với đại sư  còn hơn.”
“Thế gia Thương Minh sợ các tiên môn nhân chuyện pháp bảo xuất thế mà gây khó dễ cho họ, cho nên mới mời chúng  tham gia.” Trong phòng, một giọng nữ nhàn nhạt vang lên.
Thiếu niên, cũng chính là Mộ Dung Phi,  đầu ,   hiểu : “Tìm Trường Hồng Kiếm Tông chúng , sẽ  sợ gây khó dễ cho họ ?”
Nghĩ nghĩ,   : “Không đúng nha,    nhớ Liễu sư tỷ từng , tỷ  và đại sư   đây còn  mất mặt Thương Minh , cứu một  mà họ nhất quyết đòi giết. Sao bây giờ còn dám tìm chúng ?”