Trong phòng, một nữ tử đang  ngay ngắn bên bàn, khí chất nàng thanh lãnh, sống lưng thẳng tắp, tạo thành một sự đối lập rõ rệt với dáng  xiêu vẹo của thiếu niên.
Nguyễn Hồng Linh tay cầm chén , nàng đạm thanh : “Bởi vì chỉ  chúng    thiên vị tiên môn, cũng  nghiêng về thế gia, càng  bao giờ sợ đắc tội  khác.”
Các  tử của các vị Đại tôn giả ở Trường Hồng Kiếm Tông, tính cả Thẩm Vân Sơ tổng cộng  sáu . Họ quanh năm cùng  sinh hoạt tu luyện, tình nghĩa sâu đậm, quan hệ   đến mức  đồn là  như   cùng .
Trong đó, Nguyễn Hồng Linh xếp thứ ba, Mộ Dung Phi nhỏ nhất, xếp thứ sáu, là tiểu sư .
Cho dù Thế gia Thương Minh  mang đến các cao thủ của  để giữ thể diện, nhưng họ vẫn sợ hãi các môn phái tu tiên nhân cơ hội   cướp  Lưu Trạch Kính, cho nên  đặc biệt mời thêm mấy tiên môn  quan hệ tàm tạm đến cùng tham dự.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trường Hồng Kiếm Tông  xem như một ngoại lệ, họ là lão đại trong các kiếm tông,  thực lực thì    gì, mà từ tông chủ trưởng lão cho đến các  tử bên , đều chỉ nhận lý  nhận , cái gì cũng lấy quy pháp đạo đức  đầu,  bao giờ sợ đắc tội  khác.
Tuy  nhiều  trong giới Tu Tiên  lưng chỉ trích Trường Hồng Kiếm Tông cứng nhắc, nhưng nhân phẩm của  trong Trường Hồng tông môn là điều mà tất cả   đều tin tưởng.
Vừa  Trường Hồng Kiếm Tông luôn luôn thiếu tiền, trong giới Tu Tiên  những chuyện rắc rối lằng nhằng nào mà lý  rõ, cãi  xong,   sẽ tiêu tiền mời Trường Hồng Kiếm Tông  mặt, để họ định đoạt.
Còn về  mà Trường Hồng phái , tông chủ trưởng lão  thể nào  mặt, các  tử nhỏ bên  thì  khác cũng  tin tưởng, cho nên mỗi  liền do sáu vị  tử  truyền  phiên   mặt. Họ thực lực cao cường, danh tiếng lẫy lừng, khiến   tin phục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-195.html.]
Lần  cũng là như thế, Thế gia Thương Minh  trả cho Trường Hồng Kiếm Tông một cái giá cao mà họ khó  thể từ chối, thế là Nguyễn Hồng Linh liền mang theo Mộ Dung Phi đến Thánh Võ Thành để trấn giữ.
Thiếu niên chống cằm,  chút nhàm chán  con phố đông đúc bên .  lúc ,  ngước mắt lên, giọng  cuối cùng cũng  chút gợn sóng.
“Tới , tới , cuối cùng cũng bắt đầu .”
Trên ngọn tháp cao của Thánh Võ thương hội ở trung tâm thành, những dải lụa màu từ đỉnh tháp rơi xuống bay múa trong gió.
Bốn phía   từ lúc nào  xuất hiện các âm tu, một bên nhảy múa   trung, một bên tấu nhạc cụ. Tiếng ca uyển chuyển du dương như tiếng chim oanh đêm vang lên, quanh quẩn  đường phố,  cho  nhiều  qua đường  tu vi thấp thậm chí ngẩng đầu xem đến ngây ngốc.
Sau màn âm nhạc, một tu sĩ trung niên xuất hiện ở tầng thứ ba của ngọn tháp,  vài lời khách sáo khai mạc buổi đấu giá, khiến cho bốn phía  đường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Mộ Dung Phi hứng thú bừng bừng  tất cả những điều ,  hỏi: “Sư tỷ, tỷ  đến xem ?”
“Không.”
Nguyễn Hồng Linh   hứng thú.
Từ lúc đến Thánh Võ Thành, nàng  cảm thấy  gì đó  đúng, cứ như thể những cảnh tượng náo nhiệt  mắt, nàng đều dường như  từng thấy ở  đó.