Thậm chí cả khúc ca mà các âm tu hát, cả việc Mộ Dung Phi  bên cửa sổ, câu  câu   những lời phiếm với nàng dường như cũng…
Nguyễn Hồng Linh  khỏi nhíu mày.
Tu sĩ nếu cảm thấy  đúng, nhất định là  nguyên nhân.  nàng là một kiếm tu, những cảm giác quen thuộc  xuất hiện thật   lý.
Tại   như ?
Mộ Dung Phi nhoài  bên cửa sổ xem náo nhiệt bao lâu, Nguyễn Hồng Linh liền một  suy tư bấy lâu. Nàng  gỡ rối manh mối của , nhưng   tìm thấy  căn nguyên của  thứ.
“Sư tỷ, tỷ  ?” Thiếu niên xem xong biểu diễn,    thèm mà  đầu , liền thấy vẻ mặt ngưng trọng của Nguyễn Hồng Linh,   hiểu : “Có chỗ nào sơ hở ?”
Nguyễn Hồng Linh miễn cưỡng  hồn, nàng lắc đầu.
“Có lẽ là  nghĩ nhiều .” Nàng : "A Phi,  ở đây trông chừng,   nghỉ ngơi một lát.”
Mộ Dung Phi  chút lo lắng: “Được, tỷ nghỉ ngơi cho .”
Nguyễn Hồng Linh  đến bên giường, nàng  thẳng , nhắm mắt đả tọa, dùng phương thức  để tĩnh tâm suy nghĩ, để   suy nghĩ miên man nữa.
Nàng vận chuyển tâm pháp của Trường Hồng, cơ thể và tinh thần rốt cuộc cũng dần dần thả lỏng.
 lúc , Nguyễn Hồng Linh bỗng nhiên thấy  đang ở trong một biển lửa.
Nàng ngẩng đầu,  thấy ngọn lửa lớn theo vô  trân bảo lan tràn đến tận đỉnh tháp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-196.html.]
Một luồng sát khí từ  lưng ập tới, Nguyễn Hồng Linh nhanh chóng lùi , nàng linh hoạt xoay    trung, trường kiếm trong tay vù vù, đỡ lấy một đòn kiếm khí nặng nề .
Nàng ngẩng đầu,  khỏi ngây .
Ngọn tháp sáu tầng của Thánh Võ thương hội  biến thành một luyện ngục trần gian.
Thi thể la liệt khắp nơi.
Lửa thì đang cháy lan lên , còn m.á.u thì  đang nhỏ giọt xuống .
Một   giữa đống thi thể, ngọn lửa đang cháy mạ lên chiếc mặt nạ bạc của  một tầng ánh sáng nhảy múa.
Đôi mắt  đạm mạc vô tình, như một hồ nước sâu  thấy đáy. Là một sự phẳng lặng đến cả sát khí cũng  , nhưng  khiến   vô cớ cảm thấy một nỗi sợ hãi tột cùng.
Hắn ngẩng đầu, lạnh nhạt  về phía nàng.
Trái tim Nguyễn Hồng Linh nặng nề đập một nhịp, nàng choàng mở mắt,  lưng   mồ hôi lạnh thấm ướt.
“Sư tỷ, chị  ?” Thiếu niên vẫn luôn chú ý đến nàng lập tức quan tâm hỏi.
Sắc mặt Nguyễn Hồng Linh trắng bệch, chân khí hỗn loạn va chạm trong kinh mạch,  nàng  chút  thở nổi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nàng từ từ đè nén sự khó chịu trong cơ thể,  mở miệng  gì đó, nhưng  đối diện với gương mặt non nớt của Mộ Dung Phi. Yết hầu Nguyễn Hồng Linh căng thẳng,  dần dần bình tĩnh .
“Không  việc gì,   cần lo lắng.” Nguyễn Hồng Linh  lời an ủi đơn giản sẽ   Mộ Dung Phi yên tâm, nàng : "Có thể là do  trong thành quá đông,  luôn cảm thấy  đường phố sẽ  nguy hiểm. A Phi,  ở đây trông chừng,   gặp  phụ trách của các thế gia, hỏi một chút về bố phòng trong thành của họ.”
Nói như , Mộ Dung Phi quả nhiên  còn nghi ngờ gì nữa,  gật gật đầu: “Đệ sẽ ở đây trông chừng cẩn thận, sư tỷ cứ yên tâm.”