Tạ Quân Từ vốn dĩ là   tính tình lạnh lùng  đáp lời, hơn nữa Tô Khanh Dung hôm nay cũng   độc miệng, hai  đều  đáp  , Tần Tẫn cũng  để tâm.
Họ đều đến từ sớm, cho dù là Tần Tẫn cũng  đến sớm một chén .
Tề Yếm Thù từ trong điện  , ba   tử ngẩng đầu, lập tức ngây .
Nam nhân hôm nay vẫn mặc áo trắng, chẳng qua so với bộ đồ thường ngày, áo trắng    trông càng thêm đoan chính, uy nghiêm. Hắn  búi lên mái tóc dài thường ngày vẫn buông xõa, bây giờ quả thực như  biến thành một  khác.
Lạnh lùng cao quý,  thể với tới.
Cho dù là Tạ Quân Từ,  ở bên  lâu nhất,  thấy Tề Yếm Thù vẫn luôn là dáng vẻ lười biếng,    thể từng thấy bộ dạng bây giờ của ?
Ba  đều  nhịn  mà nghĩ, nếu sư tôn  trở mặt với đảo Huyền Vân, bây giờ  hẳn là sẽ trông như thế  nhỉ? Cao  thể với tới, bất kể tông chủ của đại tiên môn nào thấy , cũng  lùi bước ba phần.
“Sư tôn.”
Tề Yếm Thù  đến  mặt, ba  đồng loạt hành lễ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Niệm Thanh như một con lười con đang đu  cây, chỉ là bây giờ cô bé đang treo   Tạ Quân Từ.
Buổi sáng cô bé  ăn bữa chính, bây giờ đang  chút đói.
Thấy   đều  những lời giống , nhóc con cắn ngón tay, cũng theo đó mà  một cách mềm mại: “Sư hổ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-220.html.]
Bầu  khí vốn đang nghiêm túc, trang trọng, lập tức vì một tiếng gọi non nớt  mà trở nên nhẹ nhàng hơn.
Tề Yếm Thù một tay nhận lấy cô bé, Niệm Thanh  tới  lui, cô bé tò mò hỏi: “Chúng  đang  gì  ạ? Khi nào ăn cơm ạ, con đói .”
Trên một buổi lễ bái sư đáng lẽ  nghiêm túc, thế mà   một  tử "to gan  loạn" như , trớ trêu  sư phụ dường như cũng  hề để tâm.
Tề Yếm Thù  nhạt : “Sắp ăn cơm , ngoan,  tiên đến đây kiểm tra căn cốt của con .”
Tề Yếm Thù ôm Tiểu Niệm Thanh, họ  đến  khối tinh thạch lớn trong suốt.
“Thanh Thanh, đưa tay .” Tề Yếm Thù dịu giọng : "Đặt tay lên tảng đá.”
Cô bé chớp chớp mắt, cô bé  chút tò mò  tảng đá trong suốt xinh   mặt,  đó  lời Tề Yếm Thù, đưa bàn tay nhỏ lên, chạm  khối tinh thạch.
Những đạo cụ để thí nghiệm căn cốt như thế  tuy muôn hình vạn trạng, nhưng trăm phương ngàn kế cũng  ngoài một mục đích, đó là tư chất của  thí nghiệm càng , phản ứng sẽ càng lớn.
Tay Niệm Thanh  đặt lên, tinh thạch    bất kỳ động tĩnh gì.
Trừ Tần Tẫn đang xem kịch vui, sắc mặt của cả ba  Tề Yếm Thù, Tạ Quân Từ và Tô Khanh Dung đều  trầm xuống.
Họ thật  cũng   chuẩn  tâm lý, dù  cô bé cũng đến từ Nhân giới, kinh mạch  yếu ớt, tư chất tu tiên  tiêu hao quá mức cũng là chuyện   thể xảy .
Chẳng qua tinh thạch đến cả màu cũng  đổi, điều   lẽ cho thấy Niệm Thanh cũng giống như những  dân bình thường trong giới Tu Tiên, tuy  tư chất, nhưng gần như là  , giống như phàm nhân, chỉ  trăm năm tuổi thọ.
Một trăm năm đối với  tu tiên mà  quá ngắn ngủi, cảm xúc của cả ba  đều  chút trầm xuống.