Người đầu tiên là Tạ Quân Từ.
Hắn vươn tay , trong lòng bàn tay là một sợi dây bạc, đầu  của sợi dây là một chiếc khóa trường mệnh, bên  khóa là sáu tua rua  hình dáng nụ hoa sen, phát  tiếng kêu đinh linh giòn tan.
Tạ Quân Từ  vẻ mặt ngây thơ của cô bé, đôi mắt  dần dần trở nên dịu dàng.
“Chúc sư  bình an, khỏe mạnh nhiều phúc.”
Hắn đeo chiếc khóa trường mệnh lên cổ cô bé, đầu khóa tự động thu nhỏ  đến kích cỡ phù hợp.
Thật , chiếc khóa trường mệnh   chỉ đơn thuần là một vật may mắn, mà còn là một kiện pháp bảo phòng hộ cấp Thiên.
Người thứ hai là Tô Khanh Dung. Cũng thật trùng hợp, Tạ Quân Từ tặng khóa trường mệnh, Tô Khanh Dung  tặng một chiếc vòng tay.
Sáu ngày    khỏi núi,  chỉ là ở nhà cầu nguyện, mà còn dành  nhiều thời gian để rèn luyện chiếc vòng tay ,  lấy m.á.u của  để tăng thêm công hiệu, khiến cho nó  hiệu quả ôn dưỡng  thể và tinh thần, hơn nữa  thể giúp  đeo phòng ngừa  phần lớn nguy hại của độc tố.
Đến lượt Tần Tẫn, phong cách liền  chút khác biệt.
Tần Tẫn lấy  một mảnh vảy màu đen,  : “Ta thật sự   gì để tặng. Vật cứng rắn nhất thế gian  kể đến long lân, liền tặng cho sư …”
“Ngươi tặng cái thứ của nợ gì ?” Tề Yếm Thù bất mãn : "Đứa trẻ lớn chừng  cần cái vảy của ngươi  gì? Lỡ cắt  tay thì  ?”
Long lân thật  ở ngũ giới là một loại vật liệu  quý giá, dù  thì Long tộc thường  giao tiếp với ngoại giới, rồng  phần lớn  thực lực mạnh mẽ, cho nên tất cả  thứ   Long tộc đều là bảo bối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-223.html.]
Chỉ tiếc Thương Lang Tông  thịnh hành thứ , huống chi   tặng vẫn là một cô bé.
Tần Tẫn  sư tôn mắng,  hậm hực rụt tay , hiếm khi  chút đáng thương mà giải thích: “ mà  nhổ  … Đệ tử cũng  mài nhẵn các cạnh, sẽ   rách tay .”
Tề Yếm Thù mất kiên nhẫn vẫy tay.
“Cho nó .” Hắn : "Lần   đạt chuẩn, ngươi trở về nghĩ cái khác .”
Tần Tẫn cả  đờ .
Hắn thật sự   chút tình  nào, càng    tặng gì cho trẻ con. Mất một cái vảy thì  , còn  nghĩ  một  nữa… Quá khó khăn.
Đưa cái vảy cho Niệm Thanh, chính cô bé thì   thích, đặt trong tay lật qua lật  mà  long lân. Cái vảy trong tay Tần Tẫn dài  một đốt ngón tay, đặt trong tay cô bé thì gần như lớn bằng tay cô bé.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nếu chỉ là như  thì thôi . Đến lượt Tề Yếm Thù,   sư phụ nên tặng quà cho Ngu Niệm Thanh, kết quả Tề Yếm Thù  : “Tạm thời nợ . Nó tuổi còn nhỏ,  dùng  thứ gì, đợi   bản tôn sẽ tìm cho nó một món thật .”
Tần Tẫn: "……"
Hắn tức mà  dám  gì.
Đại khái đây chính là ở ngoài là một con rồng, về nhà liền thành một con giun.
Nghi thức bái sư cứ như  mà kết thúc. Tề Yếm Thù lập tức cho thu  ghế, đặt chiếc trường kỷ của  về  chỗ cũ.
Niệm Thanh cuối cùng cũng  ăn bữa chính mà cô bé hằng mong nhớ. Cô bé mơ hồ nhận  hôm nay dường như  xảy  chuyện gì đó  quan trọng, Tề Yếm Thù, Tạ Quân Từ và Tô Khanh Dung ba  đều  vui vẻ,  phiên  đến xoa đầu cô bé.