Ngón tay trong tay áo của Tô Khanh Dung  siết chặt,  ép   duy trì sự thẳng thắn vô cùng gian nan . Đây là biện pháp duy nhất mà   nghĩ  trong sáu ngày qua  khả năng sẽ   tổn thương đến Thanh Thanh.
Biện pháp đó chính là thừa nhận tất cả sự xảo trá và  xứng đáng của  trong quá khứ, giành lấy sự tha thứ của Tạ Quân Từ,  để  quyết định tương lai của   thể tiếp tục tiếp xúc với Niệm Thanh  .
Thẳng thắn luôn  khó, đặc biệt là với Tô Khanh Dung,   quen  thế giới bằng góc độ tồi tệ nhất.
“Ta ngày đó trở về  suy nghĩ  nhiều, chúng  quả thực  thành kiến với , nhưng nếu tiếp tục tranh đấu, nhất định sẽ  tổn thương Thanh Thanh,   hy vọng cô bé  thương.” Tô Khanh Dung bình tĩnh ,  miễn cưỡng  tiếp: "Cho nên,  cũng    tổn thương  nữa.”
Hắn ngước mắt  về phía Tạ Quân Từ.
“Ta   tranh giành cô bé với , cô bé là đứa trẻ mà   cứu về.” Tô Khanh Dung : "Chỉ là, nhưng  cũng…”   cũng cần cô bé.
Tô Khanh Dung    nữa.
Hắn bắt đầu hoài nghi    đang  một chuyện lố bịch , đem tất cả sự yếu đuối và lời  thật lòng của  cứ thế phơi bày   ánh mặt trời, như một kẻ ăn xin hèn mọn, chờ đợi sự tổn thương và giẫm đạp của  khác.
Cho dù Tô Khanh Dung thật   Tạ Quân Từ   là  như , nhưng   nhịn  mà hoài nghi chính .
“Coi như    gì .” Hắn cắn chặt răng, xoay   rời .
“Niệm Thanh cũng cần ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-227.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
 lúc , Tô Khanh Dung  thấy giọng  của Tạ Quân Từ vang lên  lưng , ngữ khí mang theo sự thanh lãnh nhất quán của  thanh niên.
Tô Khanh Dung  dám tin mà  đầu ,   thấy Tạ Quân Từ  trong đình, thần sắc thản nhiên và bình tĩnh.
Tạ Quân Từ : “Ván cờ của các ngươi còn  chơi xong.”
Tô Khanh Dung  ngờ Tạ Quân Từ sẽ dễ dàng nhượng bộ như ,  ngơ ngác  tại chỗ.
Dưới ánh mắt trầm tĩnh, thản nhiên của Tạ Quân Từ,  một khoảnh khắc, Tô Khanh Dung thậm chí còn sinh  ảo giác, dường như Tạ Quân Từ     vì cô bé, mà dường như cũng  sự quan tâm của một sư  đối với .
Giống như sư   của các môn phái bình thường, giống như  lúc ban đầu  từng ảo tưởng.
Cuộc sống  khi Ngu Niệm Thanh bái sư dần dần trở nên  định.
Cô bé vẫn ở cùng Tạ Quân Từ trong sân nhỏ, mỗi buổi sáng  đến đỉnh núi chính ăn cơm cùng Tề Yếm Thù.
Vào ban ngày, cô bé  lúc ở cùng Tề Yếm Thù,  lúc chơi cùng Tô Khanh Dung, cũng  lúc sẽ cùng Tạ Quân Từ  dạo khắp nơi.
Sự thật chứng minh, việc Tạ Quân Từ và Tô Khanh Dung  đối đầu , mà lựa chọn hợp tác với , ngược   là giải pháp tối ưu.
Nếu chỉ  một  Tạ Quân Từ trông trẻ,  thì  sẽ   thời gian để tu luyện, dù  một đứa trẻ lớn chừng đó    trông chừng  dễ xảy  chuyện ngoài ý . Cho dù Niệm Thanh  ngoan đến , chỉ cần tưởng tượng đến cảnh cô bé ở một , Tạ Quân Từ cũng  khó  thể   tĩnh tâm tu luyện.