Bên ngoài thành Định An, một chiếc xe ngựa lẳng lặng dừng ở góc tường thành.
Mấy tên tay sai của Ngụy gia  lỳ ở gần cổng thành. Trời càng lúc càng lạnh, đám tay sai đút tay  áo, dậm chân liên tục mà vẫn cảm thấy  lạnh  ngừng lan lên từ lòng bàn chân.
Một tên trong  đó thấp giọng oán giận: “Trời lạnh thế , lạnh cóng c.h.ế.t tiệt.”
“Thật   chúng  ở đây  gì cho mệt xác,  thấy con mụ nhà quê đó nhát gan  sợ phiền phức,  giống  sẽ  báo quan .” một gã đàn ông khác cũng  bất mãn.
“ , hơn nữa dù bà    cho  khác, thì  khác cũng   là chúng  , cớ gì  ở đây chờ khổ sở thế ?”
“Đừng oán giận nữa.” một tên tay sai khác : “Suy cho cùng cũng liên quan đến sự an nguy của tiểu thư, chúng  khổ một chút thì cứ khổ một chút .”
Lời tuy  , nhưng khi họ  về phía chiếc xe ngựa bên cạnh, sắc mặt vẫn  chút phức tạp và bất mãn.
Họ đều là hạ nhân, nhưng Lưu Kế Nhân là quản sự lâu năm, là kẻ  đầu,  giống bọn họ.
Ông  thì  thật,  cách lấy lòng chủ,  là  ngoài canh gác, đảm bảo  ai gây sự.  thực tế thì Lưu Kế Nhân  trong xe ngựa ôm lò sưởi để tránh rét, còn đám mệnh hèn như họ thì chỉ  thể ở bên ngoài chịu đựng giá lạnh, cuối cùng cũng chẳng  bao nhiêu lợi lộc.
 lúc ,   thấp giọng : “Hình như   tới?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-25-nguyen-rua.html.]
Bây giờ đang là mùa đông giá rét, trời tối  sớm.
Tuy giờ giấc   là muộn, nhưng thời điểm    còn ai   cổng thành.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vì thế, bóng  đơn bạc đang  tới  con đường tuyết  trở nên cực kỳ nổi bật. Đó chính là Ngu Tùng Trạch mà hôm qua họ  bắt đầu theo dõi!
Một tên trong  đó chạy đến bên xe ngựa,  nịnh nọt: “Lưu quản sự, thằng nhóc đó đến thật , chúng     bây giờ?”
Lưu Kế Nhân vén rèm lên, ông  liếc mắt  thiếu niên đang bước   nhanh  chậm ở phía xa, trầm giọng : “Ngăn nó , bất kể nó   đến vì chuyện đó  , cũng  thể để nó  thành.”
Thực  ông   hiểu đại tiểu thư đang sợ hãi cái gì. Suy cho cùng, Ngụy gia ở địa phương  là một bá chủ dựa  quyền thế. Cho dù thiếu niên  thật sự  bằng chứng  thể chối cãi,  cho   đều , Ngụy gia cũng   nhiều cách để ém nhẹm chuyện .
 Ngụy Nhiêu   một sự cảnh giác và kiêng kị  kỳ quái đối với chuyện , sợ sự việc   lớn. Thành  khi ông    ý mà đề nghị  khỏi thành canh gác, Ngụy Nhiêu  vội vàng đồng ý.
Lưu Kế Nhân xuống xe ngựa.
Bên , đám tay sai  chặn  mặt thiếu niên. Bọn họ  chào hỏi qua với lính gác, hai tên lính gác cổng đều giả vờ như   chuyện gì xảy .
“Muộn thế    còn   thành?” Tên cầm đầu lạnh mặt : “Hôm nay bắt đầu giới nghiêm ban đêm, ngày mai hẵng tới.”
Nếu là  nơi khác,  thấy dáng vẻ hùng hổ của bọn họ,   chừng sẽ thật sự hiểu lầm đám tay sai   quan hệ với quan phủ.