Ngu Tùng Trạch quét mắt  năm gã đàn ông , quả nhiên thấy một tên trong đó tay  thương đúng như lời Lương Đệ , hiện tại   băng bó vết thương.
Hắn trầm giọng : “Ta  việc,   tìm thầy lang.”
Thiếu niên  xong liền định   trong thành, đám tay sai của Ngụy phủ tự nhiên  đồng ý, bọn họ chắn ngay  mặt .
Ngu Tùng Trạch ngẩng đầu,  mấy tên tay sai cao lớn vạm vỡ, khẽ : “Các vị đây là  ý gì? Chẳng lẽ tại hạ   thành, cũng  lỡ việc  của Ngụy phủ ?”
Nghe  đột nhiên điểm danh Ngụy gia, đám tay sai  chút giật , sắc mặt hoảng loạn thấy rõ.
Nhìn thấy biểu cảm của bọn họ, Ngu Tùng Trạch  xác định  chuyện hôm nay   là suy đoán.
Hắn mới mười sáu tuổi,   nhiều tâm cơ,  thấy ánh mắt lấp lửng của mấy gã đàn ông, Ngu Tùng Trạch tức khắc  kiềm chế  nữa.
Thiếu niên nghiến chặt răng, giọng khàn : “Chính là các ngươi! Tại  các ngươi  mang em gái  ! Tại !”
Hắn đột nhiên lao về phía ,  hình gầy gò bộc phát  một sức mạnh to lớn, hai gã đàn ông suýt nữa thì  cản  .
Trong thành vẫn còn một vài  đang hoạt động bên ngoài,  ít   thấy tiếng của Ngu Tùng Trạch, đều ngẩng đầu  về phía cổng thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-26.html.]
Đám tay sai  vạch trần  phận, nhất thời     . Thấy cảnh tượng như , thái dương của Lưu Kế Nhân giật thình thịch.
Ông  bước tới,  giả lả: “Tiểu  , ngươi đừng vội, chúng  qua bên   chuyện, chuyện của em gái ngươi  chút hiểu lầm.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ngu Tùng Trạch tạm thời  giãy giụa nữa,  lạnh lùng  Lưu Kế Nhân.
Trong vòng vây của đám tay sai, Ngu Tùng Trạch theo bọn họ  sang một bên, tránh khỏi cổng thành, đến  chân tường thành. Ngu Tùng Trạch lạnh lùng : “Tại  các ngươi  đột nhập  nhà , em gái  bây giờ đang ở !”
Lưu Kế Nhân  trả lời, ông  chỉ  : “Thực  đều là hiểu lầm cả. Trong phủ  mua mấy đứa trẻ, lúc chúng  đến, ngươi    nhà, nên mới mang lệnh   .”
Ông  lấy  một túi tiền từ trong lòng, lắc lắc túi tiền trong tay, bên trong vang lên tiếng lạo xạo.
Ông  đưa tay , định đưa cho Ngu Tùng Trạch, nhưng Ngu Tùng Trạch  nhận.
“Tiểu  , cầm lấy .” Lưu Kế Nhân  an ủi, cũng  uy hiếp: “Ngươi cũng  phúc khí lắm đấy,  tiền  mua mười đứa em gái như của ngươi cũng còn dư. Ngươi còn trẻ như ,   còn  lấy vợ sinh con, còn  sống ở đây,  cần thiết  đắc tội với Ngụy phủ.”
Cổ của Ngu Tùng Trạch vì những lời  mà tức đến đỏ bừng,  phẫn nộ hất văng túi tiền trong tay gã đàn ông.
“Ngươi là cái thá gì mà dám động đến em gái ?” Hắn tức giận : “Hai  em  sống sâu trong thôn, Ngụy gia các ngươi  thể  đến sự tồn tại của em , tại   vô cớ bắt em  ? Các ngươi rốt cuộc   gì, em  bây giờ đang ở ?!”
Thấy thiếu niên dầu muối  , sắc mặt Lưu Kế Nhân cũng trầm xuống.