Tần Tẫn  chút bực bội, một là  ghét  nợ ân tình  khác, hai là ghét    tính kế dắt mũi, Tô Khanh Dung chiếm cả hai.
Hắc long lạnh lùng : “Bản tọa   nợ ngươi ân tình, ngươi  cái gì, cứ  thẳng .”
Tô Khanh Dung chính là chờ những lời .
Hắn tự thấy  mất  chút m.á.u thật sự  tính là chuyện gì to tát, nhưng  thể dùng chút m.á.u đó để đổi lấy việc Tần Tẫn chỉ  thể ngậm bồ hòn  ngọt, còn  đưa đồ cảm ơn ân cứu mạng của ,  thì  đáng giá.
Hơi thở của Tô Khanh Dung đều trở nên vui vẻ,  giả nhân giả nghĩa : “Như    lắm ,   chúng  một nhà,  những điều  thật sự là khách khí.”
“Ngươi đừng nhiều lời!” Tần Tẫn giận dữ : "Còn nữa, đừng gọi bản tọa là sư , bản tọa và ngươi   như !”
Lại chọc tức Tần Tẫn một trận, Tô Khanh Dung cảm thấy mỹ mãn.
Lúc  ánh mắt  mới  nhịn  mà  về phía  thể hắc long.
“Thật  sư   cũng  nhiều lắm.” Tô Khanh Dung : "Có thể cho  mượn chút vảy hoặc là râu rồng hoặc là một đoạn đuôi của sư  để tìm hiểu ? Coi như là vì y tu mà  cống hiến…”
Tô Khanh Dung trắng trợn đòi đồ như , Tần Tẫn ngược   thở phào nhẹ nhõm.
Hắn  những thứ  cũng    bất ngờ, hơn nữa những thứ   rồng đủ để trả  ân tình  của Tô Khanh Dung.
Đuôi hắc long vung lên, ném cho Tô Khanh Dung một túi Càn Khôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-267.html.]
“Bản tọa  đây  đánh tàn phế một con rồng khác, đây là những thứ rơi  từ nó, chắc là đủ cho ngươi dùng.” Hắc long mặt  biểu cảm : "Đủ để trả  ân tình của ngươi ?”
Tô Khanh Dung mở túi Càn Khôn , mắt đều sáng lên! Bên trong   nhiều vảy màu xanh lam và râu rồng, thậm chí còn  nửa cái móng rồng, trong  gian tối tăm của túi Càn Khôn  tỏa  ánh sáng nhàn nhạt.
Trông  vẻ Tần Tẫn  chỉ đánh   tàn phế, đây  là đánh cho   trụi cả một mảng lớn mới đúng.
Tô Khanh Dung   Tần Tẫn sẽ nhân lúc gây sự đồng thời nhận một vài đơn hàng, lấy  những vật liệu quý hiếm để đổi lấy tiền. Một túi đồ liên quan đến rồng   giá trị liên thành, đổi lấy mấy vạn linh thạch là đủ .
“Đa tạ sư .” Mày mắt Tô Khanh Dung đều lộ  ý , rõ ràng vô cùng hài lòng.
“Khoan .” Hắn  định rời , liền  thấy giọng  dửng dưng của Tần Tẫn vang lên.
Tô Khanh Dung  đầu , liền thấy hắc long vung móng vuốt lên, cứng rắn mà xẻo xuống   một miếng thịt và vài miếng vảy đen,  ném cho .
“Được ,  .” Nó lạnh lùng .
Đây chính là sự cao ngạo của Tần Tẫn,    nợ ai bất cứ ân tình gì, càng    bất kỳ mối liên hệ nào với  khác. Hắn  chỉ  trả  nhiều hơn gấp mấy  những gì đối phương  cho, mà còn  tự  dâng lên, trả cho sạch sẽ.
Tô Khanh Dung vốn dĩ nên cao hứng, nhưng  thấy Tần Tẫn dùng cách tự hại  để trả sạch ân tình của ,   bỗng nhiên vui  nổi.
“Ngươi ghét  đến  ?” Tô Khanh Dung  nhịn  mở miệng .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hắc long   xuống,  thấy câu , nó nhấc mí mắt lên, dường như đang hỏi, nếu  thì ?