Hắn vẫn  đưa cô bé về ngọn núi của , tính cách tự ti và nhạy cảm của Tô Khanh Dung  khó  thể tiêu trừ trong thời gian ngắn. Hắn cảm thấy    mỹ, luôn quá sợ hãi việc  cô bé thất vọng, cho nên  mỗi   ngoài đều sẽ sửa soạn cho  thật tươm tất.
Chính vì nguyên nhân , vì ngọn núi của  vô cùng cằn cỗi và khó coi, cho nên mới   để Ngu Niệm Thanh  thấy.
Tâm thái của Tô Khanh Dung mấy năm nay  vấn đề thường xuyên  cho sức mạnh mất kiểm soát, dẫn đến việc phá hoại hệ sinh thái  ngọn núi của   nghiêm trọng,  dọn dẹp  sạch sẽ   là chuyện  thể thành công trong một sớm một chiều.
Hắn gác chân lên,  cô bé đang  bò vẽ tranh.
“Thanh Thanh và nhị sư   hòa  ?” Hắn nhẹ nhàng hỏi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Vâng!” Niệm Thanh ngẩng đầu, cô bé vui vẻ : "Cảm giác nhị sư   còn là  cha hung dữ như  nữa.”
Nhớ  dáng vẻ mấy ngày  cô bé ôm tiểu hắc long  buông tay, giọng điệu của Tô Khanh Dung  khỏi  chút chua chát: “Thanh Thanh bây giờ  thích   nhỉ.”
“Thích ạ.” Niệm Thanh cúi đầu, tiếp tục vẽ tranh, cô bé : "Thanh Thanh đều thích.”
Cũng   cô bé  là thích  bộ Thương Lang Tông,  là thích cả hai dáng vẻ của Tần Tẫn.
Tô Khanh Dung liền hỏi: “Vậy Thanh Thanh thích nhị sư  hơn  là thích  hơn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-278.html.]
Câu hỏi ấu trĩ như ,  cũng chỉ dám hỏi nhóc con một cách đường hoàng.
Ngu Niệm Thanh cho  một cảm giác an  hiếm thấy,  cho Tô Khanh Dung  thể tin tưởng rằng, trong miệng cô bé,  vĩnh viễn   là   bỏ .
Niệm Thanh nghĩ nghĩ, cô bé : “ mà đều thích mà. Giống như trong nhà  cha ,   trai chị gái, em trai em gái, đều thích, đều  quan trọng.”
Cô bé   trừ  trai     nhà nào khác, nhưng  xem qua dáng vẻ của những gia đình đông  hòa thuận khác. Khi đó cô bé tuổi còn nhỏ,  hiểu  hâm mộ  mất mát, nhưng bây giờ ở chung với Thương Lang Tông,   cho Tiểu Niệm Thanh cảm thấy  cũng  cả một gia đình.
Tô Khanh Dung nhẹ nhàng hừ một tiếng,  tức giận lẩm bẩm: “Tần Tẫn tính là  một nhà gì chứ, nhiều nhất là ở nhờ.”
Niệm Thanh vẽ xong, Tô Khanh Dung nhoài   gần xem, liền thấy cô bé xiêu vẹo vẽ năm cái vòng tròn   tròn lắm, bốn lớn một nhỏ, miễn cưỡng  thể thấy  ngũ quan qua loa  đó, cùng với tứ chi vô cùng bay bổng.
“Đây là chúng  ?” Tô Khanh Dung nhướng mày. Cô bé gật gật đầu,  liền chỉ  : “Vậy  là cái .”
Hắn  nhanh  sắp xếp  phận cho mỗi cái vòng tròn. Vòng tròn trông tinh xảo nhất, gần vòng tròn nhỏ đại diện cho Thanh Thanh nhất là chính , tiếp theo là Tề Yếm Thù,  đó là Tạ Quân Từ, cuối cùng cái vòng tròn  xí  Niệm Thanh dùng sức  đều tô đen một mảng lớn là Tần Tẫn.
Chỉ xong như , Tô Khanh Dung rốt cuộc cũng cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút.
Hai  chơi cả một ngày, lúc chạng vạng mới trở về đỉnh núi chính. Nhìn thấy con hắc long đang chiếm hơn nửa vị trí của đỉnh núi chính, Tô Khanh Dung liếc  một cái, giả vờ như  thấy.