Họ trực tiếp đáp xuống cửa điện chính. Niệm Thanh  đầu, lập tức kinh ngạc kêu lên.
Trong tầm mắt của cô bé, hắc long thế mà  thật sự biến thành Tần Tẫn!
Tần Tẫn  khoác áo choàng đen, khuôn mặt là sự lạnh lùng, âm u nhất quán, đôi mắt ưng sâu thẳm mang theo sự sắc bén. Cũng     vì Tiểu Niệm Thanh  thấy con hắc long còn lớn hơn cả đại điện,  là vì khí tức xung quanh Tần Tẫn  còn lạnh băng như , mà sự sợ hãi của cô bé đối với   giảm  một chút.
Thấy đôi mắt cô bé cứ dán   Tần Tẫn, Tô Khanh Dung tuy  chút  tình nguyện, nhưng vẫn đặt cô bé xuống.
Ngu Niệm Thanh chạy qua, đến  nửa đường liền theo bản năng dừng . Cách một  cách, cô bé cẩn thận  Tần Tẫn.
Tần Tẫn cụp mắt xuống,  chậm rãi giơ hai tay lên.
Nhận  tín hiệu của nam nhân, Tiểu Niệm Thanh lập tức mắt sáng rực lên, cô bé tăng tốc,  chút do dự nhào về phía Tần Tẫn, Tần Tẫn đưa tay đỡ lấy cô bé.
Lần , hai   còn gượng gạo như  nữa. Niệm Thanh đưa tay ôm cổ Tần Tẫn, cô bé vui vẻ : “Nhị sư ,  còn nhớ đó nha.”
Tần Tẫn ôm cô bé, ngón tay thon dài mạnh mẽ của  đỡ lấy  lưng mềm mại của cô bé, trái tim vốn lạnh băng dường như cũng ở một nơi nào đó dần dần tan chảy.
“Ừm.” Hắn : "Đều nhớ.”
Còn về việc  coi như đồ chơi ôm tới ôm  mấy ngày nay,  là cứ tạm thời giả vờ quên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-279.html.]
Tần Tẫn là một   gượng gạo trong việc biểu đạt tình cảm.
Hắn tuy rằng   hòa với tiểu sư , nhưng    thể hiện sự quan tâm của  đối với cô bé  mặt những  khác.
Ví như Tạ Quân Từ và Tô Khanh Dung thường xuyên sẽ tùy thời, tùy chỗ mà bế cô bé lên trong bất kỳ trường hợp nào, nhưng Tần Tẫn thì  . Hắn chỉ ôm cô bé lúc   ai, lỡ như   khác bắt quả tang, sắc mặt liền sẽ  cứng đờ.
Nếu là  đây, Tô Khanh Dung nhất định sẽ nhân cơ hội  mà mỉa mai  một trận, bây giờ thì thật sự là mặc kệ .
Không    là vì nguyên nhân của Niệm Thanh  , mà mỗi  Tần Tẫn  thấy Tô Khanh Dung đều  căng thẳng,  một sự khó ở khó hiểu    lép vế, như thể cảm thấy   thua.
Bất kể trong lòng Tần Tẫn phức tạp thế nào, đối với Ngu Niệm Thanh mà     bất kỳ ảnh hưởng gì.
Trẻ con là loài sinh vật  đà lấn tới nhất,    bất kỳ gánh nặng sĩ diện nào. Tần Tẫn ôm cô bé một , cô bé liền  Tần Tẫn  đáng sợ, ngày hôm  là  thể vây quanh Tần Tẫn nhảy nhót đòi  chơi cùng .
Chỉ cần Tần Tẫn  lộ  dáng vẻ  cha hung dữ  đây,  trong lòng Tiểu Niệm Thanh liền  còn uy nghiêm như  nữa.
Cho dù ngũ quan lạnh lùng của  vẫn mang theo  thở sắc bén, trông thật  dễ chọc, nhưng vẫn cứ lạnh mặt chơi cùng cô bé những trò chơi nhỏ  ấu trĩ   khó tin.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tần Tẫn vì để tiêu trừ khúc mắc  đây giữa  và Ngu Niệm Thanh, còn đặc biệt đưa cô bé đến đúng nơi đó để trượt cầu trượt  lan can.
Niệm Thanh ban đầu còn  chút sợ hãi,  khi trượt  nhiều , cuối cùng cũng quên  ân oán nhỏ  , vui vẻ đến mức  khúc khích  ngừng.