Tần Tẫn lúc  mới miễn cưỡng cúi đầu,  đưa tay ôm Niệm Thanh  lòng,  bằng giọng cứng đờ với Tạ Quân Từ: “Ta   báo thù, sư tôn cứ nhất quyết bắt ngươi  cùng .”
Những lời  của  là dùng truyền âm, còn mang theo sự bực bội  đè nén.
Đối với Tần Tẫn mà , cách  của Tề Yếm Thù  nghi ngờ gì là  tin tưởng  thực lực và suy nghĩ của . Hắn cảm thấy   sư tôn xem thường một cách vô lý, cho nên mới bướng bỉnh.
Tạ Quân Từ  chút do dự,   Tề Yếm Thù,    Tần Tẫn. Bảo  một  dỗ dành hai , thật sự quá khó khăn.
Hắn hành lễ : “Sư tôn,   Tần Tẫn  thương, là vì    ám toán,   chuẩn . Bây giờ    ăn quả đắng,  tử tin tưởng với thực lực của  ,  khó    thể  tính kế  đệh , Tần Tẫn    thể tự  báo thù.”
Tạ Quân Từ  giúp Tần Tẫn, cảm xúc  khuôn mặt lạnh lùng cứng rắn của Tần Tẫn lúc  mới  dấu hiệu buông lỏng, ngược  Tề Yếm Thù thì  nheo mắt,  chút nguy hiểm.
“Chẳng qua  tử   cũng   ngoài mài giũa, chuyến  Nhân giới  , đối với con tác dụng cũng  lớn,  lẽ  đổi một nơi nguy hiểm hơn mới .” Tạ Quân Từ  về phía Tần Tẫn: "Ta  Yêu giới  Ma giới đều như , nếu  như , tại  hai chúng   đồng hành một  thời gian? Đệ báo thù của ,  mài kiếm của , đến lúc đó cùng  trở về là .”
Tần Tẫn cũng  Tạ Quân Từ là đang tìm lối thoát cho cả hai.
Sư tôn luôn luôn bá đạo,   lời tuyệt   đổi, ván  đóng thuyền, cứ cứng rắn chống  cũng   gì cần thiết, trừ phi  thật sự  dựa theo lời Tề Yếm Thù  tự lập môn hộ.
Hắn miễn cưỡng cúi đầu, yết hầu mấp máy,  một cách cứng đờ: “Vậy thì cùng đường .”
Tề Yếm Thù cũng xem như là mượn lời Tạ Quân Từ để xuống nước,   dáng vẻ  phục  đè nén của Tần Tẫn   mắt, mất kiên nhẫn : “Cút .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-285.html.]
Thấy Tần Tẫn định thuận tiện ôm luôn cô bé ,  lạnh lùng : “Thanh Thanh ở .”
Hai   tử  khi hành lễ liền  , chỉ để  nhóc con ngây ngô.
Cô bé  đến bên cạnh trường kỷ, chống má,  bằng giọng non nớt: “Sư hổ đừng giận.”
Tề Yếm Thù đưa tay xách cô bé  lòng,  véo khuôn mặt mũm mĩm của cô bé. Ngày thường nhóc con  cho   véo, véo lâu là sẽ đánh  tay.
Bây giờ cảm giác   vui, cô bé liền ngoan ngoãn để  véo, cũng  động đậy, đôi mắt to tròn trong veo còn quan tâm  .
Bất kể là cơn giận lớn đến ,  đôi mắt  dường như cũng sẽ tan thành mây khói.
Tề Yếm Thù buông ngón tay, ngược  ôm chặt cô bé.
“ là nghiệt đồ.” Hắn hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm: "Còn  đáng yêu bằng Thanh Thanh.”
“Thanh Thanh đáng yêu nhất!” Cô bé tiếp lời.
“Ừm, con đáng yêu nhất.”
Hai   khỏi chính điện, Tần Tẫn liền  một tiếng động mà bay . Tạ Quân Từ  theo  Tần Tẫn, Tần Tẫn  từ chối, hai  một đường trở về ngọn núi của Tần Tẫn.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Đây vẫn là  đầu tiên trong hai trăm năm Tần Tẫn "chủ động" để Tạ Quân Từ đến địa bàn của .