Uyển Nương  hó hé tiếng nào, bà còng lưng, nhanh chóng  về phía góc phòng.
Đám hạ nhân ở giường tập thể, lúc bà  ngang qua, một  hầu khác trông thấy, tức thì kinh ngạc.
“Uyển Nương, bà,  bà  ôm đứa trẻ đó về đây?!”
Lời của nàng  tức thì khiến tất cả phụ nữ xôn xao. Mấy v.ú già lớn tuổi  phía , các nha  trẻ tuổi hơn ở phía , các nàng vây Uyển Nương  kín như nêm.
Uyển Nương dường như tinh thần    lắm, bà chỉ ôm chặt cô bé, miệng lẩm bẩm: “Âm Âm ngoan, Âm Âm ngoan.”
“Phải   bây giờ?” Một tiểu nha  trẻ tuổi hoảng sợ : “Nếu để tiểu thư và Lưu quản sự  , chúng  đều sẽ lãnh đủ hậu quả.”
“Mau nhân lúc  ai chú ý, đặt con bé trở  …”
Có  định đưa tay  giành lấy Niệm Thanh, nhưng Uyển Nương  kịch liệt giãy , bà phá vỡ đám đông, tự  ôm cô bé  xổm ở góc phòng, tiếp tục vỗ về  lưng cô bé, miệng lẩm bẩm    gì.
Đám phụ nữ  , các nàng đều  chút  nỡ  tay.
Ai cũng    một sinh mệnh c.h.ế.t oan, nhưng trong mùa đông kéo dài , nếu các nàng  liên lụy mà mất  chén cơm, thì   nuôi gia đình đây.
Các nàng  khỏi  về phía một vị v.ú già lớn tuổi nhất, bất lực : “Vương ma ma,    bây giờ ạ?”
Vương ma ma là   thâm niên nhất trong đám nữ tỳ, cũng là   tiếng  nhất trong đám hạ nhân, chỉ  Lưu Kế Nhân.
Nhìn chăm chú  đứa trẻ nhỏ gầy trong lòng Uyển Nương, bà im lặng hồi lâu, thấp giọng : “Chuyện  đến nước , thì cứu thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-31.html.]
Bà  về phía các nữ tỳ khác, giọng bình thản : “Nếu  xảy  chuyện,   Uyển Nương và  gánh, các ngươi  cần lo lắng.”
Có bà  ,   liền đều im lặng.
Vương ma ma đưa tay đặt lên vai Uyển Nương, bà mở miệng : “Uyển Nương, bà cứ ôm như , đứa nhỏ  sẽ c.h.ế.t thật đấy. Đưa nó cho .”
Uyển Nương ngẩng đầu.
Bà trông   phong vận, nét mày xinh ,  dáng vẻ cũng chỉ mới ngoài ba mươi tuổi, chỉ là thế sự xoay vần, mái tóc đen trắng lẫn lộn  búi gọn  đầu, khiến bà trông già   nhiều.
Uyển Nương do dự một chút, nhưng vẫn buông lỏng tay, để Vương ma ma ôm lấy cô bé.
Vương ma ma sờ lên  cô bé,   chút giật .
Đứa trẻ lớn chừng , dù  mặc áo bông,  ném ở bên ngoài mấy canh giờ, chẳng sợ  chết, cũng   cóng hoặc  thương vì giá lạnh.
 cô bé  ngoài việc  chút sốt , thậm chí   vấn đề gì vì lạnh, như thể  ông trời phù hộ .
Nếu  nhiệt của cô bé quá thấp, hoặc xương khớp cứng đờ, còn cần dùng nước ấm để sơ cứu. Bây giờ  chẳng cần gì cả, chỉ cần sưởi ấm cho  là .
Trong phòng   quần áo trẻ con, các v.ú già và nha  liền lấy  những bộ quần áo  vải  nhất của , chọn những loại vải mềm mại nhất bọc cô bé  từng lớp từng lớp,  phiên  ôm  lòng để sưởi ấm.
Hơi thở của cô bé dần dần rõ ràng hơn,   lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Các nàng  gương mặt nhỏ nhắn, tái nhợt của cô bé, hàng mi cong vút, chóp mũi xinh xắn,  thế nào cũng thấy đáng yêu.