Tần Tẫn chịu  nổi một giây,   về đến nơi liền dùng lệ hỏa đốt sạch bộ trường bào màu trắng mà Tô Khanh Dung  chuẩn ,  đó   bộ đồ màu đen yêu thích của , lúc  mới cảm thấy thoải mái.
“Sư ,   cần đến mức đó ?” Tô Khanh Dung một bên châm chọc, một bên còn tự khen : "Bạch y  thật mà,  thấy   hợp mặc bạch y.”
“Không thích." Tần Tẫn lạnh lùng đáp, “Trông như mặc đồ tang, khó coi c.h.ế.t  .”
“Huynh  sư tôn khó coi ?” Tô Khanh Dung lanh mồm lanh miệng, lập tức bồi thêm.
Tần Tẫn trừng mắt   một cái.
Trải qua chuyện , Thương Lang Tông càng giống một gia đình hơn.
Tô Khanh Dung tuy vẫn sẽ chọc tức Tần Tẫn, nhưng  còn những lời lẽ ác độc như . Tần Tẫn cũng vẫn thỉnh thoảng sẽ thấy  phiền, nhưng càng giống như phiền một  sư   gây chuyện, chứ   là sự chán ghét  g.i.ế.c c.h.ế.t  như  đây.
Thấy sắc mặt Tần Tẫn  tệ, Tô Khanh Dung vội vàng ôm lấy cô bé,  cúi đầu hỏi: “Thanh Thanh, em thích nhị sư  mặc quần áo như thế nào?”
Niệm Thanh đang cắn móng tay,  Tô Khanh Dung ấn tay xuống. Nàng ngẩng đầu lên, đung đưa chân vui vẻ : “Đều thích ạ! Thích nhất là lúc nhị sư  .”
Thương Lang Tông    nào , tự nhiên mặc gì cũng  tuấn phiêu dật. Thanh Thanh  cảm thấy lúc sư tôn và các sư   là  nhất.
Cô bé dùng trán dụi  má Tô Khanh Dung, ngây thơ : “Em thích   đều  giống như Dung Dung sư .”
Tô Khanh Dung cưng chiều đưa tay xoa cằm nàng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trên bậc thềm, Tề Yếm Thù đang dựa nghiêng  chiếc ghế dài. Ngày thường   lười biếng,  một chuyến  ngoài trông  càng lười biếng hơn.
Hắn mở miệng : “Lần  cũng coi như là đại sự của môn phái. Tối nay các ngươi đều ở , thầy trò chúng  uống chút rượu, chúc mừng một phen.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-327.html.]
Tề Yếm Thù từ khi Niệm Thanh đến  cai rượu, đến nay cũng   một năm.
Hắn  biểu hiện  mặt, nhưng thực  trong lòng cũng  vui.
Nếu   thế đạo gian nan, ai mà   sống một cuộc đời quang minh  lạc,  thế nhân kính yêu chứ?
Các đồ  ngẩng đầu, trong mắt đều ánh lên ý .
“Vâng, thưa sư tôn.”
Tại Trường Hồng Kiếm Tông, nội môn bí cảnh.
Cổng  bí cảnh thí luyện của  tử  mở , mấy tân  tử  mới lên nội môn liền lảo đảo bước .
Họ  mới  nội môn, đối với độ khó mới vẫn còn  chút  thích ứng .
Một trong  đó mắt thấy sắp ngã, liền  một  kịp thời đỡ lấy.
Đệ tử  đầu, cảm kích : “Tôn sư , cảm ơn .”
Tôn Ô Mộc buông tay ,  ôn tồn : “Không , các ngươi     , mau về nghỉ ngơi .”
Các sư  mới lên nội môn liên tục cảm ơn, lúc  mới tập tễnh rời .
Tôn Ô Mộc ngự kiếm bay về ngọn núi nghỉ ngơi của . Khi   ai,  mặt  mới lộ  một tia mệt mỏi.
Hắn là  tử dẫn đầu của nội môn, cũng là một sư   kính trọng,  giao phó trọng trách.
Tuy thiên phú  đủ để trở thành  tử  truyền, nhưng Tôn Ô Mộc vẫn luôn cố gắng hết sức vì môn phái. Bất luận là dẫn dắt sư  sư  rèn luyện trong bí cảnh,  là xuống thế gian đón tân  tử, đều  thể thiếu bóng dáng của Tôn Ô Mộc.