“Vị hôn phu?” Mấy nữ tu đều ngẩn : "Ngươi mới  khỏi môn phái  hai , lấy   vị hôn phu?”
Ngụy Nhiêu cúi đầu, che giấu vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và sốt ruột, giọng vẫn nghẹn ngào: “Là… là nhất kiến chung tình.”
“Ngụy Nhiêu, ngươi đừng để  nam nhân lừa.” Lý sư tỷ nhíu mày : "Dính   của tiên cơ phường thì  thể lấy  .”
Tiên cơ phường là một loại sòng bạc ngầm. Các ván cược chủ yếu dành cho giới bình dân trong Tu Tiên giới, nhưng thỉnh thoảng cũng  tu sĩ lén lút qua chơi vài ván, bối cảnh đều là Thế Gia Thương Minh.
Ngụy Nhiêu quỳ cúi đầu, chỉ nức nở : “Cầu các sư tỷ giúp Nhiêu Nhi  .”
Mấy tiểu thư thế gia  , tuy các nàng đều  chút  ủng hộ, nhưng Ngụy Nhiêu  hạ  quỳ xuống cầu xin, các nàng cũng  tiện  gì thêm, liền mỗi  bắt đầu tháo hoa tai, nhẫn, ngọc bội.
“Chúng    tiền mặt, ngươi cầm những thứ   cầm đồ , chắc là đủ .” Lý sư tỷ cũng tháo chiếc vòng tay quý nhất của  xuống, cùng các nữ tu khác đưa cho Ngụy Nhiêu. Nàng  tán thành : “Ngươi mới bao lớn, nên chăm chỉ tu luyện, đừng qua  với những kẻ  đàng hoàng. Chờ cứu    thì mau chóng hủy hôn ước .”
Ngụy Nhiêu âm thầm đảo mắt, trong lòng hừ lạnh.
Mấy  các nàng ngày nào cũng   việc đàng hoàng, cũng  chăm chỉ luyện kiếm, chẳng  là dựa  gia tộc  lưng ? Ngược  còn đến đây thuyết giáo nàng, thật    hổ.
Bề ngoài, nàng   dịu dàng : “Cảm ơn các sư tỷ.”
Nữ tu xuất  từ thế gia tiểu thư   đều là đồ , những thứ  chắc đủ để đổi  một khoản linh thạch lớn. Ngụy Nhiêu lúc  mới chạy về phía cổng  khỏi tông môn.
Càng gần đến cổng, tim Ngụy Nhiêu càng đập mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-335.html.]
Nàng  cố gắng đè nén biểu cảm, bình tĩnh  đến  mặt  tử gác cổng đang kiểm tra  phận,  đưa  ngọc bài môn phái của .
Đệ tử nội môn mỗi năm  ba  xin nghỉ phép, may mắn là năm nay nàng  sử dụng.
Đệ tử gác cổng nhận lấy ngọc bài,  nghiêm túc  một lúc, bỗng nhiên biến sắc.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Chính là nàng ! Người , bắt giữ cho !”
Ngụy Nhiêu  ngay là chuyện lớn  , nàng liều mạng bay  ngoài môn phái, đột nhiên một luồng uy áp khổng lồ từ  trời giáng xuống, đè nàng xuống đất  thể nhúc nhích.
Ngũ tạng lục phủ của nàng chấn động  luồng uy áp. Nàng cắn chặt răng, ngẩng đầu lên,  sững sờ.
Thân truyền  tử Mộ Dung Phi, cùng với thiếu niên tên Úc Trạch,   trở thành  tử  truyền thứ bảy  năm ngoái, cùng từ   trung đáp xuống.
Mộ Dung Phi thu kiếm,  vỗ ngực, may mắn : “May mà đến kịp, suýt nữa để nàng  chạy thoát.”
Bên cạnh , Úc Trạch   gì, chỉ lạnh lùng  chằm chằm Ngụy Nhiêu. Con ngươi của  như mặt hồ đóng băng, đáy mắt đông cứng  sát khí lạnh lẽo.
Cằm Ngụy Nhiêu chống xuống đất, nàng ngơ ngẩn  chăm chú  khuôn mặt Úc Trạch, cái cảm giác quỷ dị, như  từng quen   ập đến.
Trước mắt nàng bỗng hiện lên cảnh trời đông giá rét ở Nhân gian năm , một thiếu niên áo quần đơn bạc đang khuân vác vật nặng trong mùa đông, kiên cường thẳng tắp như cây tùng xanh, phong tuyết cũng  thể đè gục tấm lưng trẻ tuổi của .
Úc Trạch, Úc Trạch.
… Ngu Tùng Trạch?